Lý Nhạc Lăng nước mắt ngắn nước mắt dài ngồi trên đất ngước đôi mắt ủy khuất lên nhìn Vương Kì Hạo .
Rõ ràng cậu ta là bạn thân từ thời mũi vẫn chảy thứ nhớt màu xanh vậy mà Vương Kì Hạo có thể phán một câu " đám cưới nhưng quên mời " . Có phải là rất tủi thân không ?
- Lúc đó cậu bận công việc bên nước ngoài nên không báo .
Vương Kì Hạo nhìn ra Lý Nhạc Lăng đang oán hờn cái gì nên cũng chậm rãi giải thích .
Đột nhiên Lý Nhạc Lăng đứng bật dậy chạy ra cửa , hét lớn .
- Trương Hạ đâu , quản gia đâu , đưa tiểu gia tới bệnh viện . Tiểu gia muốn khám não , khám mắt .
Khám não ? Khám mắt ? ... Mí mắt Vương Kì Hạo giật giật nhìn ông bạn làm bác sĩ của mình đang chu tréo ở cửa . Có đôi lúc Vương Kì Hạo nghĩ , Lý Nhạc Lăng làm nhầm khoa . Cậu ta vốn ra nên làm ở khoa thần kinh mới đúng . Có thể công việc làm ở khoa thần kinh phần nào giúp não cậu ta suy nghĩ giống người bình thường một chút .
Viên quản gia ở dưới tầng nghe tiếng hét ai oán của Lý Nhạc Lăng cũng vội lau mồ hôi trên trán rồi lật đật đi lên. Ông cũng làm quản gia ở đây lâu rồi , quá quen thuộc với cảnh Lý thiếu gia mỗi lần nói chuyện với thiếu gia nhà ông xong là chu tréo gọi đưa đi cấp cứu . Ông cũng nghi ngờ không hiểu sao người có tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165735/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.