Đối diện với cô bây giờ , không hiểu sao anh lại có chút luống cuống . Nhìn cô đau lòng như vậy bao nhiêu giận dỗi của anh đã bị đạp xa vài ngọn núi .
Anh là đang tự trách mình .
Trách bản thân sao lại vì lời nói lúc đó của cô mà để cô ở nhà một mình , để cô bây giờ trông xanh xao , đôi mắt cô còn hiện rõ quầng thâm .
Không phải Trương Hạ luôn báo cáo với anh rằng cô ở nhà rất tốt sao ? Sao bây giờ anh nhìn lại đau lòng đến như vậy ?
Đã vậy thì thôi đi . Trương Hạ Sảnh còn không biết từ đâu chui ra để cô hiểu lầm .
Tuy vậy , anh vẫn còn chút lí trí mà suy nghĩ , đánh giá mọi chuyện .
Anh nhìn cô có vài tia lạnh lẽo nhưng vẫn dịu dàng . Anh chỉ muốn nhìn xem là cô đau lòng thật hay đang diễn kịch . Hôm ở bìa rừng anh đã được tận mắt chứng kiến tài năng diễn của cô nên anh có chút nghi ngờ nhìn cô chăm chú .
Vốn dĩ lời là từ miệng cô nói ra , người cự tuyệt thứ gọi là tình yêu giữa hai người trước cũng chính là cô . Là cô nói : chuyện của cô không liên quan đến anh và chuyện của anh cũng sẽ không liên quan tới cô . Ý của cô rất rõ ràng , hai người chỉ có quan hệ trên một tờ giấy , hoàn toàn không có ý nghĩa gì hết .
Nhưng .....
Cô đang khóc , anh thấy hốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165713/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.