Mặt trời đã lên cao , từng tia nắng ấm áp xuyên thẳng vào trong phòng chiếu lên gương mặt của Âu Hân . Âu Hân nhíu nhíu mày vì ánh sáng mặt trời , tuy vậy cô vẫn không mở mắt . Tay trái theo phản xạ hàng ngày của cô khi thức dậy đưa lên dụi mắt thì .....
- AAAAAAA...
Tiếng hét của cô vang lên đánh thức anh dậy . Anh hốt hoảng từ sofa trong góc phòng bệnh chạy tới cạnh cô . Thấy cô gái của mình đang nhăn mặt vì đau , ở khóe mắt cô thấy giọt nước mắt đang chảy xuống .
- Hân Hân .
Giọng anh vang lên nhẹ nhàng như kiểu chỉ cần anh ko dịu dàng một chút cô gái nhỏ này sẽ sợ mà khóc to hơn . Nghe được tiếng gọi , cô chớp chớp đôi mắt dù đau nhưng vẫn ngái ngủ của mình ra nhìn . Cô thấy gương mặt hay lạnh lùng như tảng băng của anh đang nhìn mình rất dịu dàng . Cô nhìn hoa mắt rồi sao ? Hay là anh thật ? Cô chưa chết sao ? " À mà cũng đúng , đạn có đi vào tim hay não đâu mà chết được " . Cô tự cười chính bản thân mình . Có ai như cô không ? Rõ có viên đạn vào bả vai thôi đâu có nghiêm trọng mà cô lại nghĩ chắc mình không sống nổi .
Kì Hạo đưa tay lên quẹt mạnh nước mắt ở khóe mắt cô đi khiến cô kêu " Au " một tiếng .
- Đồng Âu Hân nếu em dám khóc thêm một lần nào nữa , tôi nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165671/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.