Âu Hân lùi về sau vài bước , đôi chân nặng trĩu như không muốn nhấc vậy . Vương Thiên Nguyên thấy cô hốt hoảng khi nhìn thấy mình như vậy thì nhếch môi cười .
Cô có phải ngu quá rồi không ? Cậu ta họ Vương , tại sao ngày từ đầu cô lại không nhận ra cơ chứ ? Phải làm sao bây giờ ? Ai đó làm ơn chỉ cô cách gì đi .
- Đây là Âu Hân , là chị dâu của hai đứa . Tiểu Nguyên , Hân Hân , hai đứa con nhau sao ?
- Dạ mẹ . Con và.....
Thấy Thiên Nguyên ngập ngừng , cô hoảng hốt vô cùng . Đừng nói cậu ta định kể hết thật ra đấy . Cô dùng ánh mắt cầu xin nhìn Thiên Nguyên . Cậu ta cũng nhìn thấy ánh mắt cô , trông cô như vậy .... cậu lại thấy vô cùng đáng yêu . Quay ra ôm mẹ mình ngồi xuống sofa , Thiên Nguyên cười cười đá đểu Âu Hân .
- Dạ mẹ , chị dâu là hoa khôi của học viện A , mẹ quên là con học ở đó sao . Chị dâu là hoa khôi xinh đẹp , tài năng như vậy , con đây nhắm chị từ lâu rồi mà không ngờ.....
- Cái thằng này , cũng biết cách đùa quá nhỉ .
Khi nghe Vương Thiên Nguyên nói câu đó , Âu Hân muốn đứng tim luôn . Sau đó cũng thở nhẹ được vì mẹ chồng chỉ coi đó là nói đùa , nếu không....
- Anh Ba có nói đùa đâu mẹ , anh ấy là nhắm chị Âu Hân thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/2165654/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.