Người ta có câu ' có tật giật mình ' chính là đây . Hạ Doanh Doanh nghe Âu Hân nói vậy thì hốt hoảng , sau đó là tức giận lao tới định đánh Âu Hân . Cô tuy có hơi bất ngờ nhưng cô được đào tạo là mọi hành động phải nhanh , đôi mắt của cô lóe sáng trong phút giây mà không ai phản ứng kịp theo lực đẩy của Hạ Doanh Doanh mà ngã nhào về sau , cô còn cố ý giẫm phải tà váy nghiêng người để tránh đập mạnh vào thành ghế , khiến nó chầy xước mà chảy máu. Đúng là phải cảm ơn chiếc váy truyền thống vướng víu này , nó đã rất phối hợp ăn ý với cô , cô để tránh đập vào ghế vì như vậy sẽ đỡ nguy hiểm hơn là để gáy bị và đập , nhỡ may cô chỉ diễn xiu xíu thôi mà toi mạng thật thì cô xuống đối chấp với Diêm Vương mất. Âu Hân vô cùng đau đớn nằm dưới đất , Vương Kì Hạo vốn dĩ còn đang cảm thấy vui , sự việc xảy ra chớp nhoáng khiến gương mặt tinh xảo đen lại , đôi mắt phượng ấy như bị bóng tối che mờ , trong lòng 1 cỗi xót xa trào dâng . Vội ôm Âu Hân vào lòng mình , nhìn cô âu yếm khiến Âu Hân hoàn toàn quên mất cơn đau , mà mắt thẫn thờ nhìn anh. Nhẹ nhàng bế bổng cô lên , trước khi bước ra ngoài không quên để lại 1 câu khiến cả nhà họ Hạ kiếp sợ còn Trương Hạ Sảnh cũng phải chết sững .
- Nếu vợ tôi có làm sao , cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/152881/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.