Trong một ngôi biệt thự sang trọng đang diễn ra một cuộc tranh cãi , Âu Hân nhàn nhã đứng trên tầng nhìn xuống dưới.
- Ba , tên Vương Hạo Anh là 1 tên tàn tật, là tàn tật đó , sao con có thể cưới anh ta được .
- Ba con mới 17, ba nỡ để con mất hết tương lai ở cạnh anh ta sao .
Hai vị tiểu thư của Hạ gia khóc lên khóc xuống , quỳ trước Hạ lão gia . Biết làm sao được , đây là hôn ước từ trước từ Hạ lão gia tử , Hạ lão gia dù sót con thế nào cũng phải thực hiện hôn ước , nhưng Vương nhị Thiếu soái kia lại là kẻ tàn tật do tai nạn 1 năm trước , ông đâu nỡ .
- Hạ lão gia , hay để Hân Hân cưới , dù sao con bé cũng được chúng ta nuôi lớn từ 5 tuổi tới giờ , cũng xem như con cháu Hạ gia .
Âu Hân cúp mắt xuống , một giọi hai giọt rồi nước mắt lã chã tuôn rơi . Hạ lão gia nhìn Âu Hân , suy tư . Hạ Doanh Doanh và Hạ Sương Sương nghe mẹ nói vậy thì cũng táp tới Hạ lão gia để ông đồng ý . Hạ lão gia nhìn Âu Hân , như muốn nói nhưng lại bị cướp lời trước :
- Chú Hạ , chú cho cháu 1 ngày suy nghĩ được không ?
- Còn suy nghĩ cái gì , cô được vào làm thiếu soái phụ nhân cao quý còn phải suy nghĩ sao.
Doanh Doanh mặt khinh bỉ nhìn Âu Hân , còn cô vẫn nước mắt tuôn rơi , ướt hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/152875/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.