Lục Sính kéo dài thanh âm mà hỏi:
" Đó là chủ ý của em à? Em là làm như thế nào vậy?"
Cô sợ cái tên này sẽ thù dai mà ngày sau làm khó dễ hai ca ca, nên đem mọi chuyện mình đã lên kế hoạch như thế nào mà một năm một mười nói ra rõ ràng.
Cái chuyện này nếu ngày hôm nay không nói rõ ràng thì không chừng ngày nào đó Lục Sính nổi cơn điên lại không nói lí lẽ mà tìm họ gây phiền toái a.
"Thật không ngờ tới nha, em thế nhưng lại có đầu óc như vậy!"
Cô cười cười, thoạt nhìn có chút chột dạ. Lục Sính lại lần nữa nói:
"Nếu không hay là chúng ta hợp tác làm ăn mua bán với nhau đi, em thấy như thế nào? Lợi nhuận thì anh bảy phần em ba phần."
Cô chớp chớp mắt, không tin tưởng mà hỏi ngược lại:
"Anh như này không phải là khi dễ người ta sao? Buôn bán nào có chuyện chia lợi nhuận như vậy?"
"Em trước đừng có phản bác ý của anh, nghe thử chuyện anh sắp nói đi."
Lục Sính đem sự tình từ từ kể ra, cô ngồi chăm chú mà nghe xem hắn muốn nói cái gì đây.
Hắn nói sở dĩ mình tới Hoài Châu này mục tiêu là vì trong tay Hình đại soái có cái công binh xưởng ngầm gì đó không muốn cho người khác biết được.
Hắn đột nhập vào là vì muốn biết vị trí của cái công binh xưởng đó nằm ở đâu, giờ đã biết được vị trí rồi nên bước tiếp theo là chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377911/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.