Hình Tuệ Phương thấy vẻ mặt cô khá chân thành, không giống như người sẽ lừa gạt người ta, nên cô ta không giữ lại cái gì mà nói hết cho cô biết công thức chế tác kỹ thuật vũ khí!
Cô ấy còn sợ cô không nhớ kỹ được mà lặp đi lặp lại mấy lần. Cô đã nhớ kỹ, hơn nữa còn nhớ rõ thực rõ ràng a.
"Ngươi nếu là không nhớ được liền đi tìm giấy bút đi, ta nói lại để ngươi viết ra giấy."
Cô ừ một tiếng:
"Không cần đâu, ta đã nhớ kỹ rồi, cô mấy ngày nay hãy an tĩnh một chút, chờ ta làm tốt chuyện này xong liền tới tiếp ngươi trốn ra ngoài."
Hình Tuệ Phương đồng ý, cô cũng gật gật đầu rồi nhanh chóng rời đi.
Một khắc kia khi cửa phòng bị đóng lại, trong mắt Hình Tuệ Phương đều là chờ đợi, còn cô ở ngoài cửa thì lộ ra ý cười khinh thường.
Đem cái kỹ thuật vũ khí đối lập gì đó viết ra giấy rồi để trên bàn. Khi Lục Sính về thì đêm đã khuya, cô cũng đã ngủ rồi. Hắn đi tắm rửa rồi nằm xuống giường, dư quang liền liếc mắt thấy một tờ giấy vuông vức để trên bàn, hắn tò mò mà đứng dậy cầm tờ giấy lên nhìn nhìn.
Càng xem thì hắn càng kinh hãi, lại quay đầu lại nhìn cô đang ngủ ngon lành, liền xoay người bước nhanh ra ngoài, rời đi.
Cô ngủ một giấc đến hừng đông, tỉnh lại thấy tờ giấy trên bàn đã mất thì bĩu môi. Vừa muốn đứng lên thì Lục Sính đã quay trở về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377902/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.