Thấy cô muốn ngồi dậy, Lục Sính liền dành trước một bước mà đứng lên muốn dẫn con bé đi, kết quả là Nha Nha dứt khoát không chịu mà một hai đòi phải có cô đi cùng. Lục Sính nghe xong cũng chết tâm.
Nha Nha đi vệ sinh xong liền quay về giường nằm, còn Tô Tịch Nhan thì vẫn còn ở trong đánh răng, rửa mặt.
Lúc này Lục Sính cùng con gái đang ngồi đối diện nhau, cha con hai người mắt to trừng mắt nhỏ không nói lời nào.
Sau khi từ phòng vệ sinh đi ra, cô liền xuống bếp nấu cơm, lúc này nghe thấy từ phòng ngủ truyền tới tiếng cha con họ đùa giỡn với nhau, nghe một lúc nhưng trong lòng cô lại không có cảm giác gì.
Lục Sính ăn sáng xong liền muốn dắt Nha Nha đi chơi, cô cũng không ngăn cản gì nhưng bất quá là không đi cùng họ mà thôi.
Cô nghĩ dù sao Nha Nha cũng là con gái của hắn, mối quan hệ giữa cô và hắn mặc kệ đến cùng là có ra sao thì cô cũng sẽ không ngăn cản cha con bọn họ gặp mặt bồi đắp tình cảm với nhau a.
Lục Sính mang Nha Nha đi chơi cả một ngày, có lẽ vì thế mà lúc trở về con bé quá mệt mỏi nên vừa lên giường liền ngủ ngay. Còn Lục Sính lúc này thì lại mặt dày mày dạn mà leo lên giường nằm, càng nhìn làm cô càng sinh khí.
"Anh ở lại đây là vì muốn chiếu cố thật tốt cho con gái mình thôi, em không cần phải suy nghĩ nhiều đâu?"
Cô nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377848/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.