Tác giả: Bát Tầm 
Edit: Củ Cải ^^ 
Lăng Tuyết Thu vội vã muốn chạy trốn chạy, sợ bị hắn phát hiện manh mối: “Đại ca, huynh không có việc gì muội có thể đi a, quay về muội sẽ đi hát cho nãi nãi nghe.” 
“Đi đi.” Lăng thận hành lật lật công văn trong tay, cũng không ngẩng đầu lên. 
Lăng Tuyết Thu như trút được gánh nặng, vội vàng bỏ trốn mất dạng. 
Lăng Tuyết Thu vừa đi, Mộc Cẩm Nhu vội vàng nói: “Buổi tối nãi nãi có mời thuyết thư tiên sinh (người kể chuyện) về kể chuyện, chính là truyện cười《 Tây Sương Ký 》, nghe nói thuyết thư tiên sinh kia rất nổi tiếng…….” 
Mộc Cẩm Nhu muốn cho Lăng Thận Hành mau chóng quên đi bài hát vừa rồi, lại không nghĩ nói đến một nửa đã bị hắn nói đánh gãy: “Ngươi đi ra ngoài đi.” 
Mộc Cẩm Nhu lời nói còn lại đều bị nghẹn trở về, nghẹn đến mức gương mặt đẹp trắng như tuyết, nhưng nàng nào dám bướng bỉnh cùng Lăng Thận Hành, chỉ phải lười biếng ứng đáp liền muốn đi ra ngoài. 
Mới vừa đi vài bước, bỗng nhiên nghe được thanh âm Lăng Thận Hành không chút để ý: “Chờ một chút.” 
Mộc Cẩm Nhu mặt lộ vẻ vui mừng, tưởng hắn thay đổi chủ ý, vừa quay đầu lại, trên mặt vui sướng đều không kịp che dấu: “Thiếu soái…….” 
“Đem trà này đi đi.” Lăng Thận Hành mặt cũng không nâng: “Ta không thích uống trà, về sau cũng không cần đưa đến.” 
Mộc Cẩm Nhu đóng cửa lại, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, mơ hồ còn nghe được Lý phó quan đang nói: “Tam tiểu thư hát bài này thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-moi-ngay-deu-ghen/1373093/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.