Tác giả: Bát Tầm 
Edit: Củ cải ^^ 
Mộc Vãn dự tính trước khi trời tối xem xong quyển sách này, nhưng lão phu nhân bên kia vẫn là phái người tới kêu nàng tham gia yến tiệc. 
Mộc Vãn tuy rằng thường ngày trong phủ an tĩnh, nhưng với thân phận hiện nay một mặt lảng tránh cũng không phải biện pháp, huống chi nàng có tâm đóng cửa không màng chuyện thiên hạ, lại có người lúc nào cũng xem nàng như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, một hai phải diệt trừ cho sảng khoái. 
Mộc Vãn mở tủ quần áo, bị đám quần áo màu sắc rực rỡ trước mắt này làm chói mắt, vị Thiếu phu nhân này thật đúng là thích rêu rao nhan sắc, nàng từ giữa đống quần áo tìm ra một bộ nghiêng khâm sườn xám màu vàng nhạt, lại chọn thêm áo choàng màu trắng. 
Ở thời đại của nàng, sườn xám tựa như đã thành lịch sử trưng bày, trên đường hiếm khi có người ăn mặc sườn xám rêu rao khắp nơi, hiện tại ngẫm lại, này chứa dày đặc sắc thái dân tộc ăn mặc thực mau liền sẽ trở thành lỗi thời, không khỏi có chút đáng tiếc. 
Mộc Vãn nhìn người trong gương, dáng người thướt tha, mặt như mỹ ngọc, thật sự là một mỹ nhân. 
Thúy Quyên dọn một cái rương lớn từ phòng chưa đồ đi ra, nhìn đến Mộc Vãn đứng trước gương chải đầu không khỏi sửng sốt, trong gương nổi bật một người đầu tóc dài như lụa, chỉ đơn giản cài ngọc trâm nhưng lại tú mỹ, một khuôn mặt thanh tú tinh xảo, đôi mắt sáng đen nhánh có thần, còn có hơi thở tự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-moi-ngay-deu-ghen/1373084/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.