Một chiếc xe đang chạy trên đường Liên Thành giữa màn đêm khuya tĩnh mịch, nó hướng về phía cổng Tây. Tiêu Ban ngồi trên xe cầm theo túi xách chứa đựng 3000 đồng Kim Mã, bao nhiêu tiền không quan trọng, sự an toàn của con gái ông là trên hết. 
Đã đến cái miếu hoang như lời bọn bắt cóc, Tiêu Ban mở cửa xe và bước xuống. Xung quanh toàn rừng cây âm u, ông nuốt nước bọt, từ từ tiến vào trong. 
Không thể tin vào mắt mình, Tiêu Ánh đang bị trói và ngồi ở giữa miếu với cơ thể đầy vết bầm tím, đầu thì gục xuống. Tiêu Ban nhanh chóng chạy đến, lòng như lửa đốt. 
" Tiêu Ánh, con sao vậy? Mau mở mắt ra nhìn ta đi, Tiêu Ánh! " 
" Chào Tiêu đại nhân, con gái ông chỉ là đang ngất thôi. Chắc có lẽ vì đói quá đấy mà, chứ không liên quan đến tính mạng! " Tất Dũng cùng Mai Cơ bước ra, phía sau bọn chúng còn có thêm 2-3 tên côn đồ to con. 
" Bọn khốn kiếp, lại dám làm con gái ta như thế này? Các ngươi có còn là con người không hả? " Tiêu Ban quát lớn. Ông tức giận đến đỏ cả mặt, còn bọn Tất Dũng thì cứ trơ mặt ra. 
Bọn chúng kêu Tiêu Ban đưa tiền mà chúng đã yêu cầu, chỉ cần đủ thì sẽ tự động rút lui. Tiêu Ban ném túi tiền về phía Tất Dũng, hắn cầm lên và mở ra, bên trong toàn những đồng Kim Mã màu vàng. 
" Xem như là lão biết nghe lời đó. Nhưng mà... mạng của con gái lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-hay-tha-cho-toi-di/2675322/chuong-102.html