Hôm nay An Kỳ và Hạo Thạc cùng nhau tới Dương gia chơi, đó là dụng ý của Trình Mẫn. Cũng đã một thời gian An Kỳ không gặp bà ấy sau cuộc nói chuyện lần trước. 
An Kỳ hơi hồi hộp vì sợ Trình Mẫn sẽ có ác cảm với mình như trước. Thấy bàn tay của người yêu đan chặt vào nhau như run lên, Hạo Thạc liền chạm vào và nói không sao cả, bây giờ mẹ anh đã thay đổi rồi. 
Chiếc xe đã đậu trước biệt thự Dương gia, An Kỳ khoác tay Hạo Thạc đi vào trong. Trình Mẫn mặc một chiếc sườn xám hoa Hải Đường dáng dài, thần sắc của bà đã tươi tắn hơn. Nhưng gương mặt vẫn rất nghiêm nghị. 
" Mời hai đứa vào! " 
Trình Mẫn nhấp một ngụm trà trong khi bầu không khí đang im lặng. Bà cất giọng lên , câu hỏi đầu tiên là bà nghe được Tiêu tiểu thư bị bắt cóc, An Kỳ thì bị thương. 
" Vết thương giờ đã ổn chưa? " 
" Dạ! Cũng đã khỏi rồi thưa Dương phu nhân ! Chỉ là còn hơi đau một chút! " 
" Vậy là tốt rồi. An Kỳ tiểu thư, bây giờ cô đã trở thành một thành viên của Tiêu gia, nhưng dù cô có là ai đi chăng nữa thì ta vẫn sẽ ủng hộ Hạo Thạc và tiểu thư yêu nhau. Dương gia cũng cần một con dâu! " 
" Xin lỗi vì lúc trước đã gây khó dễ cho cô. Ta đã nghe Thạc nhi nói lại, nhờ có tiểu thư kịp thời cứu mạng nên thằng bé mới bảo toàn mạng sống, ta thấy mình thật ngu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-hay-tha-cho-toi-di/2675310/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.