Đến bàn ăn, Đàm Như Khả chọn chỗ cạnh Thẩm Mặc Kiêu, đối diện là Đàm Tiểu Châu.
Ngồi bên cạnh cô là Đàm Tử Khâm, bằng tuổi cô nàng chính là con trai của nữ trưởng Đàm gia hay nói cách khác là anh họ cô.
Đàm Tử Khâm lại trái ngược hoàn toàn với cô em họ. Có thể nói là một người anh tốt. Đàm Tử Khâm đã dẹp bớt tin xấu về cô ở trường, làm cô em út tức đến phát khóc, anh vậy mà lại bảo vệ người ngoài!
Bữa cơm, mọi người nói chuyện khá hoà thuận.
Từng câu từng chữ Thẩm Mặc Kiêu nói ra Đàm Như Khả không để xót một chữ, đều chăm chú lắng nghe.
Thi thoảng lại trộm liếc nhìn anh một cái, lúc thì tỏ ra ngại ngùng, lúc thì con ngươi ả đảo quanh lên xuống ra tín hiệu, câu dẫn.
Nhưng có cố thế nào đi nữa Thẩm Mặc Kiêu cũng chẳng thèm đoái hoài đến.
Ánh mắt anh lại rơi vào đối phương.
Đàm Tiểu Châu nhìn quanh rồi trộm ăn một miếng thật to, thoái mái không cần giữ ý tứ. Nhưng cách cô nàng ăn lại tinh tế, gọn gàng. Đôi má phồng một cục thức ăn vừa đánh yêu lại phóng khoáng.
Đàm Như Khả thấy mà ghen ghét, lòng đố kị làm ả siết chặt tay lại.
“Á! Có kiến…”
Tiếng hét chua ngoa của Đàm Như Khả thật muốn làm điếc tai người khác.
Đã thế còn nắm chặt cánh tay của Thẩm Mặc Kiêu. Tay anh do tập luyện nên rất săn chắc, làm ả càng khao khát có được người đàn ông này.
Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-deo-bam-hau-phuong-doi-ngai/2966510/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.