“Nếu anh đã tin tưởng tôi như vậy thì tôi sẽ giữ bí mật với một điều kiện: Chuyện gì liên quan đến vụ án anh phải nói cho tôi biết”
“Được, nghe theo em”
Thiếu soái còn nói muốn giúp cô trả thù.
Đàm Tiểu Châu nghe xong chỉ biết nói cảm ơn. Nhưng cô không muốn liên can đến anh, anh là nạn nhân cơ mà.
Anh vì cô mà làm vậy có mạo hiểm quá không?
Xe bắt đầu lăn bánh, tiếp tục cuộc hành trình.
Đó là một nơi có sân khấu, có âm nhạc.
Buổi tối, quảng trường đông kín người, toàn là học sinh của trường tới xem biểu diễn.
Nơi đây nhanh chóng trở thành buổi concert thu nhỏ.
Ánh đèn xanh, tím pha trộn tiếng người cổ vũ.
Nhạc nổi lên cả trưởng reo hò, cổ vũ. Có cả ca sĩ mới nổi đến biểu diễn, không khí càng trở lên sôi nổi, đông vui.
Hôm nay khác với hôm qua là cả trường giao lưu với nhau, không riêng gì lớp nào.
Đội trưởng mỗi lớp cũng không phải quản lớp. Tất cả phải tự giác, buổi diễn kết thúc thì tập hợp nơi điểm đã hẹn.
“Đàm Tiểu Châu, chỗ này đông quá, mình sắp không kiên nhẫn nổi rồi…”
Hai người đến hơi muộn nên bị lấy hết chỗ có tầm nhìn giờ phải đi tìm một chỗ để xem.
“Trương Giai Tuệ, ở đây này còn hai chỗ”
Trương Giai Tuệ phẩm khởi hẳn ra.
Còn chưa lại đứng, người kia đã chiếm một chỗ đứng của hai người.
Đã thế Đàm Như Khả còn hớn hở nói như vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-deo-bam-hau-phuong-doi-ngai/2966499/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.