Tam phu nhân hừ lạnh một tiếng, vuốt đầu Ngu Ninh Sơ nói: “Chớ sợ, cữu mẫu đều có biện pháp đối phó với hắn.”
Ngu Ninh Sơ trở về phòng rửa mặt xong, Ngu Thượng nghe tin đã gấp trở về.
Hai vợ chồng ngồi ở một bên, nhìn về phía Tam phu nhân, mẫu tử Thẩm Dật.
Ngu Thượng giả bộ hồ đồ nói: “Tẩu tử đường xa mà đến, không biết là vì chuyện gì?” Tam phu nhân nói thẳng nói: “Tự nhiên là vì hôn sự của A Vu, Tào tham tướng kia so với em rể còn lớn tuổi vài tuổi, em rể một lòng muốn A Vu gả qua đi, là muốn cái gì? Không phải ngươi muốn vì chính mình tìm một con rể lớn tuổi sao, muốn nghe người lớn tuổi hơn kêu ngươi một tiếng nhạc phụ?”
Ngu Thượng da mặt trắng nõn bị nàng đâm thủng mà đỏ lên.
Trần thị kịp thời thay trượng phu phân ưu, cười nói: “Tẩu tử là người kinh thành, nên so với chúng ta có kiến thức hơn, chọn hiền tế mà nói, chỉ cần nhà trai có bản lĩnh, tuổi tác không quan trọng, Tào tướng quân chống lại giặc Oa có công, là anh hùng mọi người công nhận, cửa hôn sự này chính là truyền tới kinh thành, cũng sẽ không có người cho rằng chúng ta gả A Vu kém đi.”
Tam phu nhân: “Ngươi nhưng thật ra có tài ăn nói, theo lý thuyết, ngươi hiền huệ như thế, sớm nên phụ tá em rể từng bước thăng chức, vì sao em rể cưới ngươi bảy tám năm, nhưng vẫn ở vị trí thông phán lục phẩm không hề chuyển động?”
Trần thị ngượng ngùng: “Ta chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-quang-diem/271069/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.