Tiết Thanh minh , liên tiếp mấy ngày trời đều mưa nhỏ tí táchch tí tách.
Trong màn mưa xen lẫn sương mù, hai chiếc xe ngựa dọc theo đường núi không quá bằng phẳng, lắc lư lắc lư mà đi vào trong một mảnh núi rừng hoang vu ở phía Bắc thành Dương Châu.
Mẫu thân Ngu Ninh Sơ Thẩm thị là an táng ở chỗ này.
Xe ngựa đi vào trong núi không lâu, bởi vì đường nhỏ hẹp rốt cuộc vô pháp đi tiếp, xa phu nhảy xuống xe ngựa, dọn xong ghế dẫm nhỏ.
Nha hoàn Hạnh Hoa trước ló đầu ra, gió thổi một tia hạt mưa lại đây, mát lạnh, kỳ thật còn thực thoải mái, loại mưa phùn nhỏ này, đi trong thời gian ngắn trong đó cũng không cần lo lắng ướt quần áo.
Xuống xe, Hạnh Hoa căng ra dù giấy màu xanh lá, lúc này mới vén lên nửa bên mành: “Cô nương, xuống xe đi.”
Ngu Ninh Sơ gật gật đầu.
Tới tế điện mẫu thân, nàng mặc một bộ váy màu trắng sam, trên búi tóc đen nhánh chỉ cắm một cây trâm bạch ngọc, trừ cái này ra lại không có bất luận cái trang sức gì, dù vậy, xa phu canh giữ ở một bên lại lần nữa nhìn đến Ngu gia đại cô nương luôn ngụ trong nhà rất ít ra ngoài, ánh mắt vẫn cứ ngây người, tưởng tượng không ra là nuôi dưỡng như thế nào, mới có thể dưỡng ra mỹ phấn điêu ngọc trác nhân như thế.
Ngu Ninh Sơ theo Hạnh Hoa đỡ đứng ở trên mặt đất, dưới chân là bậc thang núi đá đã được cọ rửa đến sạch sẽ, cũng sẽ không làm ô uế giày vớ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-quang-diem/271061/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.