Em muốn dung nhập vào hồ nước của anh, ở đáy nước lẳng lặng sinh trưởng thành một cây đại thụ."
__________________
Đảo vừa xuống máy bay, ngay ngày quay về B thành lại vội vàng chạy đi quay ba cái quảng cáo, lăn qua lăn lại đến rạng sáng mới coi như xong việc.
Lục Tự Quang cả mặt hiện lên vẻ mệt mỏi. Lúc về đến nhà nhìn thấy An Khang đang ngồi trong phòng khách lật đọc tạp chí.
Lục Tự Quang cởi giày, đặt chìa khóa xuống, cả người gục trên sô pha, dựa vào An Khang nói, "A...... Mệt chết mất."
An Khang thay đổi tư thế, để cậu dựa thoải mái vào người mình, nhân tiện oán giận: "Công ty bọn em có còn để cho người ta sống hay không đây?"
Lục Tự Quang ngửa mặt lên nằm ở trên đùi An Khang, mệt đến có chút đau đầu, nhắm mắt lại, "Buồn ngủ quá."
"Đi, mệt thì đi ngủ đi." An Khang đang muốn ôm cậu dậy, tay cọ cọ trên mặt cậu, kết quả là sờ thấy nóng rực. Cả bàn tay đặt lên trên trán, sau đó chép miệng, "Em bị sốt!?"
Lục Tự Quang lại thò tay sờ trán mình, ngơ ngẩn trả lời: "Không a."
An Khang túm lấy lòng bàn tay cậu nắm chặt, cũng nóng vô cùng, "MN, tự em sờ thấy mới là lạ. Khó trách nóng cứ như đang phát xuân." (cái đồ t*nh tr*ng ngập não =]]]])
Sau đó được thu xếp nằm yên ổn trên giường, nhìn người kia xoay trái xoay phải đi tìm thuốc.
Lúc An Khang quay lại phòng, mang theo một cốc nước và mấy viên thuốc hạ sốt trong lòng bàn tay.
Uống thuốc xong liền đi ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-quang-dao-tu/1354334/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.