"Hắn từng hút rất nhiều thuốc, từng uống rất nhiều rượu, từng cắt rất nhiều kiểu tóc, nhưng lại chỉ yêu một người."
____________________
Hắn vội vã tắm rửa, trên cổ vắt một cái khăn tắm đi ra.
Nhìn thấy Lục Tự Quang an an ổn ổn ngồi trên sô pha chuyển kênh TV.
"Chúng ta đừng cãi nhau nữa được không."
Lục Tự Quang vẫn ngồi trên sô pha, không chuyển mắt nhìn chằm chằm TV, "Gì chứ."
An Khang khẽ cắn môi, vội vàng đi qua, lập tức nắm lấy cằm Lục Tự Quang hôn lên, không cho phép một chút phản kháng. Cho đến tận khi đầu lưỡi bị mút vào có chút tê dại, Lục Tự Quang mới miễn cưỡng đẩy hắn ra, nâng tay lau lau ngoài miệng, đang muốn mắng chửi, lại bị nam nhân ôm lấy.
Thật nhanh.
"Lão tử luyến tiếc em. MN, thật sự luyến tiếc." Thanh âm trầm thấp giống như là cam chịu truyền tới, "Đừng ầm ĩ nữa được không, giống như hai đứa ngốc vậy......"
Nếu như, hiểu lầm nhau đã qua, thương tổn đã qua, cũng đã đau lòng rồi, hiện tại có thể ôm lấy nhau, thì hãy một lần nữa bên nhau đi.
Cằm hắn cọ cọ ở bên cổ cậu, cậu cười cười, đôi mắt mắt ướt át cong lên, "M*, anh mấy ngày không cạo râu rồi hả."
An Khang ngây cả người, buông cậu ra nhìn, vùng lông mày anh khí nhíu lại, "F*ck, sát phong cảnh." Lập tức hôn lên mắt cậu, cũng cười, "...... Biết ngay em cũng không nỡ để lão tử khổ sở mà."
Bọn họ hôn nhau.
Lục Tự Quang thoáng nhìn qua chú chó lông vàng đang nằm bên cạnh tập trung tinh thần nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-quang-dao-tu/1354318/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.