"Chỉ là một chiếc Zippo màu bạc bản số lượng có hạn, một hộp kẹo ngậm chưa mở giấy gói, nhưng dường như lại có độ ấm vô hạn."
__________________
Thời điểm Lục Tự Quang mang theo kiểu tóc gọn gàng đẹp vô cùng xuất hiện, A Tề thậm chí khoa trương mà huýt sáo, "Nếu tôi là phụ nữ, khẳng định sẽ yêu cậu."
Cố An Khang vốn dĩ muốn thay cậu nhuộm cả đầu màu đỏ, hắn đắc ý cười: "Đa sắc."
Có điều bị Lục Tự Quang cự tuyệt. Chất tóc của cậu luôn rất tốt, từ trước đến nay không muốn bởi vì nhuộm uốn mà làm hỏng đi.
"MN, có mấy sợi tóc mà cậu cũng đau lòng." Người phía sau tựa hồ tức giận nói một câu như vậy, cậu không thèm để ý đến hắn.
...
Trước khi cuộc thi bắt đầu, toàn bộ ban nhạc đều ở hậu trường làm công việc chuẩn bị cuối cùng. A Tề đang không ngừng nói câu có câu không, A Sâm châm thuốc cười, "A Tề cậu hồi hộp?"
A Tề giơ chân, "Cút -- ông đây mới không hồi hộp."
A Trạch đeo đàn trên lưng không nói lời nào, chỉ lười nhác tựa vào tường, không biết đang nghĩ cái gì.
Lục Tự Quang bị nhân viên công tác kêu đi bốc thăm, lấy cái này quyết định trình tự lên sân khấu.
Đây cũng không phải cuộc thi hướng vào phạm vi công chúng rộng rãi chiêu mộ đăng kí, mà là do một số công ty ngầm tổ chức. Nếu không bởi vì được người đàn ông xa lạ kia mời, bọn họ căn bản không có tư cách dự thi.
Số ban nhạc tham gia không quá ba mươi nhóm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-quang-dao-tu/1354290/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.