Chương trước
Chương sau
"Chúng tôi hôm nay tới nơi này, cũng không phải là muốn tới để cho Mông Mông cùng Tần thiếu gia cậu như thế nào, chúng tôi chỉ muốn, số tuổi Mông Mông còn rất nhỏ, không kết hôn liền sinh đứa bé, đứa bé này, nhà chúng tôi nuôi không nổi... . . ."

Ninh Lộ Viễn nói tới đây, mặt lộ vẻ khó xử, nhưng vẫn cắn răng, từng điểm từng điểm nói tiếp.

"Nhà chúng tôi... . . . nói thật sự, điều kiện cũng không tốt, hai người chúng tôi thuốc dạng cấp thấp, cho tới nay, đều là Mông Mông kiếm tiền nuôi nhà chúng tôi, hiện tại Mông Mông cũng từ chức rồi, không biết kế tiếp chúng tôi thu vào từ đâu, nó sanh con, hao tốn rất lớn, trong nhà đã không có xu nào, hiện tại thân thể Mông Mông cực kỳ không tốt, cần điều trị, cho nên chúng tôi vạn bất đắc dĩ mới tìm Tần thiếu gia, tiền sữa bột, chúng tôi cũng không có, hơn nữa Mông Mông nó... . . ."

Ninh Lộ Viễn khó khăn giật giật môi, lúc này mới chậm rãi nói: "Nó hiện tại cũng không có sữa mẹ, nhà chúng tôi cũng không có ai, bệnh viện không phải là quá quan tâm, bảo hôm nay không lấy ra tiền, có thể cũng không để nhập viện rồi, dầu gì cũng là con Tần thiếu gia cậu, cho nên... . . . Cậu giúp đỡ chút đi... . . . Đứa bé này nếu như ngàcậu i muốn, chúng tôi có thể cho cậu, cậu không muốn Mông Mông, tôi tuyệt đối sẽ không để cho Mông Mông gả cho cậu... . . ."



Bọn họ chỉ là một gia đình bình thường, chẳng bao giờ nghĩ tới với cao cái nhà giàu có quý tộc gì.

"Nếu như đứa nhỏ này cậu không muốn... . . . Chúng tôi cũng có thể nuôi, chẳng qua là tiền... . . ."

Nói tới đây, lòng Ninh Lộ Viễn cũng có chút chua xót, cúi đầu, thở dài một hơi, Miêu Nhuận một bên cũng hồng hồng hốc mắt.

Thật ra thì bọn họ biết, bỗng nhiên tìm tới Tần gia như vậy, nói những chuyện này, muốn số tiền này, giống như là đem con gái của mình bán mất.

Nhưng là bọn họ vô kế khả thi, phàm là bọn họ có một chút biện pháp, cũng không muốn đem thân thể của mình hạ thấp như vậy, hèn mọn cầu người như vậy.

Lúc trước cả nhà bọn họ, mặc dù cuộc sống cũng không giàu có, nhưng là cũng không thiếu ăn thiếu mặc, vui vui vẻ vẻ, đơn giản.

Thật ra thì bọn họ cũng hi vọng con gái của mình sống cuộc sống như thế, không cầu đại phú đại quý, chỉ cầu bình bình đạm đạm.

Tần Thánh nghe xong như vậy, cũng là mặt không chút thay đổi nhăn lông mày, nhìn lên hai người trước mặt, đáy lòng âm thầm giễu cợt, bọn họ diễn cũng thật giống
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.