Tần Thả cùng Du Viễn muốn mắc lừa, vậy thì từ từ giày vò họ đi!
********************
Điện thoại vang lên, Tần Thánh còn ở trên giường ngủ.
Anh mê mẩn mở mắt, đầu tiên là thất thần một hồi, lúc này mới chậm chậm tiếp điện thoại, lười biếng hỏi ngược một câu: "Chuyện gì?"
"Đến bệnh viện, Tần Thánh... . . . kết quả giám định DNA đã đến rồi !" Tiếng Tần Thích truyền đến, rất gấp gáp, nói xong liền cúp máy rồi.
Đến kết quả cũng không có nói cho Tần Thánh.
Tần Thánh cau mày, suy nghĩ một giây đồng hồ, lúc này mới chậm rãi ngồi dậy, mặc quần áo.
Đem chính mình thu thập tốt, mới ra cửa.
Kết quả đã có, như vậy anh khẳng định phải đi nhìn một chút, nhìn xem đứa bé này, đến cùng có phải của anh hay không.
Nếu như không phải... . . .
Vậy anh muốn nhìn một nhà bọn họ giải thích lý do!
Tần Thánh lái xe đi bệnh viện, rất nhanh liền đến rồi.
Trong phòng bệnh rất yên tĩnh.
Ninh Mông đã tỉnh lại, ngồi ở trên giường, hơi cúi thấp đầu, sắc mặt tái nhợt.
Bên người là đứa nhỏ nhìn qua so với trước dễ nhìn không ít, không phải dúm dó như vậy, có thể là bời vì thân thể Ninh Mông không tốt, cho nên đứa nhỏ nhìn vô cùng nhỏ, ngón tay đều rất nhỏ, không khóc, chỉ là trợn tròn mắt, ê a.
Nhìn thấy Tần Thánh, còn toét miệng, không sợ người lạ cười.
Ninh Lộ Viễn cùng Miêu Nhuận đều có chút khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-nhan-vo-lai/2218310/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.