Sắc mặt Ninh Mông một trận trắng một trận đỏ.
Thật ra thì cô biết, Tần Thánh chán ghét cô.
Nhưng khi Tần Thánh nói ra như vậy, đáy lòng vẫn có chút khổ sở.
Ninh Mông cố gắng làm cho mình biểu hiện cực kỳ bình tĩnh, một hồi lâu, mới chậm rãi nện bước đi ra khỏi tầm mắt Tần Thánh.
*
Ninh Mông thật rất biết điều.
Thật rất an tĩnh chiếu cố con.
Cô hình như biết thân phận của mình không phù hợp, cho nên hoạt động của tập đoàn Bạc Đế cũng không tham gia.
Tần Thánh thỉnh thoảng sẽ đi qua một lần, cũng chỉ là xem con một chút, vẻ mặt thật ấm áp, chơi đùa với con một hồi, cũng không thèm nhìn tới Ninh Mông một cái, sẽ rời đi.
Ban đầu, Ninh Mông bưng một ly nước cho Tần Thánh uống, nhưng là Tần Thánh làm như không thấy, Ninh Mông rất xấu hổ , dần dần cô cũng biết điều, thời điểm Tần Thánh tới , tự động đem người mau tránh ra, không xuất hiện ở trước mặt Tần Thánh, để cho Tần Thánh căn bản không thấy mình tồn tại.
Mà Tần Thánh vốn cũng không có Ninh Mông người này, cho nên những biến hóa này của Ninh Mông, anh căn bản cũng không biết.
Dĩ nhiên Tần Thánh cũng có thời điểm đối tốt với Ninh Mông, đó chính là thời điểm Bạc Sủng Nhi đến xem đứa nhỏ, Tần Thánh sẽ giả vờ ân ái.
Ninh Mông sẽ phối hợp với Tần Thánh diễn trò, dần cũng thành thói quen, ban đầu nhìn Bạc Sủng Nhi bắt đầu rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-nhan-vo-lai/2218291/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.