“Nhị thiếu gia!” Bích Đạo kinh hỉ vạn phần, “Ngài đã trở lại!”Vị Thiếu Quân cười bước vào, đến trướcmặt Bích Đào lấy cây quạt nâng cằm của nàng lên, “Nghe nói nãi nãi, bànội đem ngươi cho ta, vô luận thế nào ta cũng phải trở về nhìn mộtchút.”Trên mặt Bích Đào nổi lên một tầng ánhsáng màu phấn hồng, khiến nàng thoạt nhìn càng thêm ngọt động lòngngười. Nàng hướng Vị Thiếu Quân nhẹ nhàng phúc thân, “Nhị thiếu gia vềsau phải thường xuyên về nhà mới tốt, ngài không ở vài ngày, thiếu nãinãi gặp không ít khó khăn đâu.”Vị Thiếu Quân hừ hai tiếng, “Nên làmđều làm, nàng khó khăn?” Dứt lời lại thở dài một tiếng, “Thật sự làkhông thể tưởng tượng được a, ta cư nhiên cũng cưới về một nữ nhân chanh chua. Hoàn hảo còn có ngươi…” Hắn tựa đầu lên vai Bích Đào, vẻ mặt saymê.Bích Đào nhẹ lui từng bước, cắn môi dưới sẵng giọng: “Nhị thiếu gia….”Vị Thiếu Quân cắn đầu lưỡi cười khẽ, “Chọn ngày tốt, thiếu gia cho ngươi tục chải tóc.”Mặt Bích Đào càng hồng, ánh mắt nhìnHách Liên Dung ít nhiều có chút bất an, Vị Thiếu Quân cũng xoay qua…nhìn Hách Liên Dung. Hách Liên Dung đã từ trong kinh ngạc hồi phục lại,chán ghét mấp máy khóe miệng, cũng không nhìn hắn, đi thẳng đến bàntrang điểm ngồi xuống, cài lên trên đầu hai cây trâm thật tương xứng,nghĩ đến lúc dùng cơm chiều cài lên, cảm thấy rất tốt.Vị Thiếu Quân nhíu mày, lại cùng BíchĐào cười cợt đôi câu, thấy Hách Liên Dung vẫn không sủa bậy, cũng thấykhông có ý nghĩa, đi đến trước mặt Hách Liên Dung trừng nàng nửa ngày,cả người dựa lên bàn trang điểm, cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/75714/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.