Bích Liễu không trả lời được vấn đềnày, Hách Liên Dung mang máng cảm thấy quen tai, lại không nhớ ra là ai, ngơ ngác cùng Bích Liễu xem xét nửa ngày, Bố Pit. Đi bộ hai vòng trongsân, không kiên nhẫn chạy ra khỏi viện, đảo mắt đã không thấy đâu.Thật sự là…Không biết nói gì. Có điềuxáo trộn một chút khiến đầu óc nàng tỉnh táo một chút, lại nhớ tớichuyện Từ đường, cân nhắc một lúc, quyết định đi tìm Hồ thị hỏi mộtchút.Hôm nay chỉ sợ Ngô thị nói đúng mộtcâu : trong cái nhà này, nếu cảm thấy không để ý tới là cách tốt nhất,có thể là một ý tưởng sai lầm.Tựa như trơ mắt, không để ý tới cái Từđường kia, không tham gia chuyện này cũng không thể kháng cự bị kéo vàobên trong tranh đấu. Nếu không thể tránh né, vậy phải biết rõ nguyênnhân để tránh đến cuối cùng mơ hồ thành người chết thay cho kẻ khác.Tới chỗ Hồ thị, Dương thị lại ở trongphòng bà, bởi vì chưa thông báo, Hách Liên Dung vào nhà liền thấy Dươngthị cất vào trong người cái gì, thấy nàng tiến vào dường như luống cuống một chút. Hồ thị vội vàng chào đón Hách Liên Dung : « Sao lại đột nhiên đến đây ? »Hách Liên Dung nhìn Dương thị, Hồ thị hiểu ý liền chuyển đề tài : « Thiếu Trinh, muội về trước đi. »Dương thị lúc này mới như trút đượcgánh nặng, nhanh chóng cáo từ đi về. Hách Liên Dung lôi kéo Hồ thị ngồixuống : « Tam nương tới làm gì ? »Hồ thị hơi cười cười : « Không có gì, nói chuyện phiếm về gia đình thôi. »Hồ thị trời sinh không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018444/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.