Vị Thiếu Quân rời bàn tay đi, Hách Liên Dung cẩn thận nhìn kỹ, quảnhiên ẩn dưới nhành hoa đào có một phần da thịt bị lõm xuống, chỗ sâunhất cũng phải ba tấc, phần nhẹ nhất cũng đến hai tấc, mặt vết thươngsần sùi, nhành cây màu nâu đen quả là bắt đầu từ nơi vết thương mà xămlên. Không khó tưởng tượng nếu như không có hình xăm hoa đào thì vếtthương lồi lõm như vậy trông sẽ dọa người cỡ nào.
“Sao lại bị như vậy?” Hách Liên Dung ngẩng lên nhìn hắn: “Ngày đó ngươi nói đau thắt lưng, có phải chỗ này không?”
Vị Thiếu Quân gượng cười, kéo áo lại: “Bị bỏng.” Nghĩ một chút lại bổ sung thêm: “Cũng không phải, bị một khúc gỗ cháy rơi trúng nên nhưvậy.”
Hách Liên Dung nhíu mày, mơ hồ đoán được có liên quan đến vụ hỏa hoạn mười năm về trước, biết Vị Thiếu Quân không muốn nhắc đến chuyện nàynên nàng cũng không hỏi thêm, chậm rãi đi trước: “Hình xăm ta cũng thấyqua nhiều rồi, chỉ là chưa thấy nam nhân nào lại xăm hoa đào cả.”
Vị Thiếu Quân đi theo sau Hách Liên Dung, thỉnh thoảng vẫn ho khannhưng tâm tình cũng khá tốt, thoải mái vô cùng: “Mới đầu ta cũng muốnxăm hình rồng nhưng lúc xăm nghe người ta nói đào hoa bạc mệnh, ta không tin nên liền chọn xăm hình một nhành hoa đào.”
“Để chứng minh rằng số mạng của ngươi không tệ?” Ưu điểm lớn nhấtcủa Vị Thiếu Quân là có thể đơn giản hóa chuyện phức tạp, một câu ngắnngủi cũng có thể khiến cho Hách Liên Dung tin rằng nhành hoa đào nàycũng có chút lại lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018377/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.