Kết quả đương nhiên không phải quỷ, làSắc Mê hòa thượng lén lút đi theo bọn họ, xem bọn họ tới vớt bùn, vẫnmuốn nói câu khuyến khích với bọn họ.Vị Thiếu Quân chửi ầm lên, Hách LiênDung ngã ngồi trên mặt đất hô hấp khó khăn, Sắc Mê hòa thượng đã bị némbình đất trúng vào vai, lại đối với vết thương của mình không hề haybiết, vẫn đang thực tiếc hận mà lấy về cái xẻng gỗ, bởi vì Vị Thiếu Quân đột nhiên buông tay, bùn bên trên lại cháy.“Có quỷ lửa bùn không thể dùng được nữa?” Sắc Mê ôm cánh tay bị thương ham học hỏi mà rằng.Hách Liên Dung lau sạch mổ hồi lạnh,đang muốn mở miệng, Vị Thiếu Quân đã kéo nàng đứng lên, “Ngươi vô vịđừng để ý, đỡ lại có người nói chúng ta dọa người!”“Ta chính vì không tin nên mới đến xemcác ngươi rốt cuộc làm cái gì.” Khuôn mặt ngăm đen của Sắc Mê hòa thương trong bóng đem có vẻ phá lệ phối hợp, “Không nghĩ tới các ngươi muốntìm lại la quỷ lửa.” Thời điểm hắn nói như vậy, trên nét mặt lại có vàiphần tin tưởng.Hách Liên Dung liền dùng hết khả năngđơn giản giải thích cho hắn vì cái gì nhất định phải có bùn không bốccháy, bởi vì hỏa là từ lân trong bùn cháy mà thành, nếu cháy hết thì làm sao có thể tinh luyện?Sắc Mê gật gật đầu, cũng không biết hắn đã thực sự hiểu chưa. Vị Thiếu Quân cực kỳ bất mãn, hai cái cục trênđầu hắn bây giờ vẫn còn đau đâu. Tuy nói vừa rồi cũng đã coi như báo thù được đôi chút, nhưng đám bùn hắn vất vả mới lấy lên được đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018357/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.