“Ngươi không tới gặp Thiếu Quân sao?” Hách Liên Dung hết sức khiến mình có vẻ chân thành, “Từ trước tới nay ta không thích giả dối, cũng không thích làm mấy chuyện thử lòng người khác.”Bạch Ấu Huyên có chút thụ sủng nhược kinh, cũng có chút nóng lòng muốn thử, “Nhị thiếu ăn cái gì? Sẽ không phải là sủi cảo chứ?”Hách Liên Dung ngượng ngập đồng thời cũng có chút kinh ngạc, “Chính là sủi cảo, sao ngươi biết?”Bạch Ấu Huyên chợt trở nên cực kỳ kinhngạc, nàng vừa rồi cũng chỉ là thuận miệng nói, không nghĩ tới lại nóiđúng, “Như thế nào có thể…. Nhị thiếu ghét ăn sủi cảo nhất, như thế nàolại ăn?”“Ghét ăn nhất? Vì sao?” Hách Liên Dung đột nhiên nhớ lại, nàng vào Vị gia lâu như vậy, cũng là thực sự chưa ăn sủi cảo lần nào.Bạch Ấu Huyên dường như thực sự rấtkinh ngạc khi Hách Liên Dung không biết chuyện này, do vậy lúc nóinguyên nhân cũng rất do dự, “Cũng không phải là Ấu Huyên cố tình tỏ vẻ,chính là nhị thiếu không muốn Ấu Huyên để lộ chuyện này, thiếu nãi nãivẫn nên đi hỏi nhị thiếu, được không?”Hách Liên Dung lộ ra một chút vẻ mặt đã hiểu, nói như vậy, nguyên nhân Vị Thiếu Quân không thích ăn sủi cảo,người khác cũng không biết, thậm chí ngay cả người Vị gia cũng vậy, nhưvậy chuyện này chính là “bí mật hai người”. Nguyện ý cùng đối phươngchia sẻ bí mật không muốn người khác biết, quan hệ giữa hai người là cóthể đoán được.Hách Liên Dung gật gật đầu, nhưng không hề tồn tại ý muốn đi hỏi Vị Thiếu Quân. Bạch Ấu Huyên thấy Hách LiênDung lại trầm mặc, lại dần cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018352/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.