“Đây là….”Hách Liên Dung có chút khó có thể diễn tả, kỳ thật trong quan hệ phu thê yếu tố sex là rất quan trọng, Hách Liên Dung để vấn đề này nói sau cùng chính bởi vì nó quan trọng nhất. Tuy nhiên, có thểgiải thích với Vị Đông Tuyết sao? Vừa rồi chỉ nói với nàng làm thế nàođể câu dẫn nam nhân, nàng đã đỏ mặt tía tai xấu hổ không nói lên lời,hiện tại lại cùng nàng nói cái gì là sex? Không tốt lắm đi?“Là bùa bình an sao?” Vị Đông Tuyết nghiêng cổ, nhìn trái nhìn phải cũng không thấy nó đâu.“Đúng… đúng lắm!” Hách Liên Dung cười tới có chút chột dạ, “Để vợ chồng có thểchung sống hòa thuận, phải cầu Bồ Tát phù hộ thôi!”Vị ĐôngTuyết còn thật sự gật đầu, mặc dù mặt vẫn còn đỏ, ánh mắt đã lạc vàotrên giấy, giống như phải nhớ kỹ những phương pháp trên đó vậy.Đột nhiên, một bàn tay ton lớn từ phía sau che lại hai mắt Vị Đông Tuyết, “Nhớ cái gì mà nhớ, không chút hữu dụng nào!”Không chỉVị Đông Tuyết hoảng sợ, Hách Liên Dung có chút kinh ngạc, quay đầu nhìnlại, Vị Thiếu Quân đang đứng ngay phía sau Vị Đông Tuyết, không biết từlúc nào đã đi vào.Vị ĐôngTuyết bất mãn cau mũi lại, “Nhị ca dọa người ta! Muội cảm thấy nhị tẩuviết rất tốt, tương lai muội….” Sắc mặt vốn đã trắng nõn trở lại củanàng chợt lại đỏ lên, “Tương lai muội sẽ làm như vậy.”Vị ĐôngTuyết phải lấy hết dũng khí mới có thể nói ra lời này, Hách Liên Dungngượng ngùng, “Kỳ thật, cũng không nhất định đúng….”“Cái gìkhông nhất định?” Vị Thiếu Quân hai ngón tay cầm lên tờ giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018340/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.