Hách LiênDung vẽ hình tam xoa kích trên giấy,” Cơ quan tấm ván gỗ không cần quárộng, trung gian này là cố định, hai bên là cơ quan sống có thể dichuyển, Họa Tranh phường tùy thời có thể kéo xuống, Họa Tranh phường biến mất, toàn bộ cơ quan cũng không có biến hóa lớn, nếucó thể thừa dịp người ta chưa chuẩn bị ở trên mặt nước bày nhanh tấm ván gỗ tất nhiên là tốt nhất, không thể đang biểu diễn mà thay này nọ nha,chính là khó khăn lớn một chút, đến lúc đó chúng ta đi khảo nghiệm thựctế, nhìn xem nên an bài thế nào”. Nói tới đây, Hách Liên Dung lại chỉvào cơ quan “ Lúc sau, Bạch cô nương trước phải bay qua, từ trên trờigiáng xuống, ngay tại chỗ này khiêu vũ, sân khấu trên mặt nước không thể quá xa, trên bờ nhìn lại tựa như nàng ở trên nước mà múa, vậy là tuyệtmỹ!”“Bay … Lại đây?” Vị Thiếu Quân bế tắc mơ hồ.“ân… này cũng có thể thương thảo”. Hách Liên Dung, nghĩ đều thật dễ dàng, nếu muốn thực sự thực thi đại khái là không dễ.Dù sao VịThiếu Quân đối với chủ ý của Hách Liên Dung là có điểm hoài nghi, cái gì cơ quan a, cái gì bay lên trời a… Đều là không thực tế. nhưng hắn cũngkhông nói gì, dù sao việc này còn chậm rãi thương thảo, nhưng lại muốnhỏi ý kiến Bạch Ấu huyên, có thể nàng lại có ý tưởng gì kinh người, bằng không cũng sẽ không đáp ứng dự thi.Vì thế Hách Liên Dung nên làm gì, cần làm gì, viết thư đi, viết thư trọng yếu.Thư choBạch Lan tự nhiên không thể viết quá mức rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018321/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.