“Thôi… cứ làm theo cách của ngươi đi.” Hách Liên Dung mất một hồi lâu điều chỉnh cảm xúc trong lòng, cuối cùng sau khi bình tĩnh hơn quyết định thay đổi chủ ý.
Bích Liễu thở phào nhẹ nhõm, vội vã đi giao phó công việc xuống dưới,Hách Liên Dung cúi đầu cười khổ, cũng không tiếp tục đi giải quyết côngviệc nữa, quyết định quay về Thính Vũ Hiên nghỉ ngơi một lúc.
Sự đả kích này cũng không quá nặng nề nghiêm trọng, ngược lại cho HáchLiên Dung cảm nhận được sự chán ngán, mất hứng vô cùng mà từ trước đếnnay chưa từng có, nghĩ lại sáng nay nàng còn khuyên Vị Thiếu Quân hãylàm công việc hắn thích, giờ nhìn lại mình, thật chẳng có lập trường, tư cách gì để nói Vị Thiếu Quân.
Có điều những ngày tháng làm đương gia đã định trước sẽ không có nổi một giây an tĩnh, Hách Liên Dung vừa về Thính Vũ Hiên chưa lâu Vị quản giađã vội đến tìm, nói Mộ Dung Phiêu Phiêu đòi đổi chăn gối xong lại muốnđổi cả chậu rửa mặt bởi dùng chậu đồng không quen, đòi đích danh phải là chậu gốm sứ của Tân Trấn.
Sự đè nén, ấm ức từ buổi sáng của Hách Liên Dung còn chưa qua hết giờlại đụng phải kẻ cứ nhè mình mà gây sự, Tân Trấn nổi danh nhờ gốm sứ,cách thành Vân Trữ hai ngày đường, đi đi lại lại mất đến bốn năm ngàychỉ để mang về một cái chậu rửa mặt, cô cũng chỉ ở lại có vài ngày nữathôi đó!
Hách Liên Dung nhíu mày nói: “Ta nhớ hình như trong kho có một hai cái chậu sứ gì đấy!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018261/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.