Mấy chục võ giả từ đấu hoàng trở xuống, cứ thế mà chết trong vòng hai chiêu thức, không có khả năng phản kháng.
Chuyện này thật khó tin, không ngờ rằng Kiều Vân vừa mạnh vừa bá đạo. Trông xinh đẹp, thánh thiện như vậy bất quá ra tay giết người quá tàn nhẫn, độc ác. Xem ra hai mẹ con này khó có thể xem thường họ.
“Ái da. Nãy giờ phân tâm để tên cầm đầu trốn thoát. Ta thật bất cẩn mà”. Kiều Vân thở dài một tiếng.
“Đa tạ ma pháp sư đại nhân đã ra tay cứu giúp chúng ta. Nếu không có ngài thì không biết giờ chúng ta sẽ ra sao rồi” ? Một lão nhân cung kính nói.
“Ban ngày ban mặt giám ra tay giết người, đúng là không biết trời cao đất dày. Ta chỉ định giáu huấn chúng chút thôi”.Trong mắt Kiều Vân hiện lên một tia hàn quang.
Thiên Tuyết Linh thích thú cười: “Cái đấy gọi là... là... hành... hành... ừm. Hành xác người vô tội ! Nhỉ” ?
“Nhỉ ? Cái gì mà nhỉ ? Hành hiệp trượng nghĩa chứ đồ ngốc. Nói như vậy không phải bảo ta là ác nhân rồi còn gì”. Kiều Vân nhẹ giọng.
“Còn không phải ư ? Giết người tàn bạo thế thì không phải ác nhân chắc là quỷ vương tái sinh quá”. Đa số người chứng kiến cảnh vừa rồi đều có chung một suy nghĩ như vậy nhưng không ai dám nói lời đó ra.
“Ta thấy đại tỷ tỷ này rất mạnh nha. Mạnh như vậy thì rất được xem trọng đó, còn được bao nhiêu là tiền tài, danh vọng. Liệu tỷ tỷ có thể làm sư phụ cho tỷ tỷ ta không”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-xuyen-khong-mot-than-phan-moi/774698/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.