Vừa hay gặp Trịnh sư bá của Toàn Thắng võ quán.
Trịnh sư bá tươi cười hồ hởi khen ngợi thành tích gần đây của cô, không phụ đại công ơn giáo dưỡng của Khúc sư đệ. Còn nói do cô xuất thân từ Toàn Thắng võ quán cho nên gần đây võ quán thu hút được rất nhiều đồ đệ đến học, còn dặn dò sau này trả lời phỏng vấn nhất định phải thường xuyên phải nhắc đến Toàn Thắng võ quán, không nên phụ công nuôi rèn dạy bao năm của Khúc sư đệ đối với cô.
Cuối cùng, Trịnh sư bá bảo đệ tử mang hai hộp lớn bánh trung thu và một làn hoa quả nhập khẩu đóng gói rất đẹp đưa cho cô. Bách Thảo từ chối, Trịnh sư bá sầm mặt trách cô không hiểu chuyện, nói là đây là quà của Toàn Thắng võ quán cảm tạ Dụ quán chủ của Tùng Bách võ quán mấy năm nay giúp đỡ chỉ bảo cho cô, bảo cô đêm biếu Dụ quán chủ.
Đến khi sư phụ Khúc Hướng Nam cũng bảo cô nhận.
Bách Thảo mới ngây người ôm hai hộp bánh cao cấp và xách lẵng hoa quả ra về, những đệ tử của Toàn Thắng võ quán nhìn thấy cô đều xúc động cung kính cúi chào:
"Bách Thảo sư tỷ!"
Ngơ ngẩn nhìn mỗi thân cây và đám cỏ quen thuộc, nhìn cánh cổng lớn màu nâu đỏ, Bách Thảo nhớ lại cảnh năm xưa lúc bị đuổi khỏi Toàn Thắng võ quán. Cây hòe ngoài cổng đã cao hơn rất nhiều, cành lá tươi tốt, đêm đó, cô vừa sợ vừa đói ngồi dưới gốc cây này, không biết đi đâu.
Giống như bị ngăn cách với thế giới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-toan-phong-4-tinh-yeu-dich-thuc/39852/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.