Bố Anh Thư bắt cô thu dọn đồ đạc rồi về nhà ở,hai người nhìn nhau không nói câu nào,cô không muốn bố mẹ mình buồn lòng,còn Tuấn Kiệt biết sự việc này gia đình bên cậu sai nên cậu cũng không dám giữ cô lại. 
Lúc này cậu thấy cậu thật quá là vô dụng,lúc mọi người đi hết cậu gục xuống đập tay vào bàn,máu từ tay cậu chảy ra như suối cậu bất lực với bản thân mình. 
Anh Kiệt cầm lấy chìa khóa xe rồi quay về khu nhà chính,cậu phóng bạt mạng trên đường không kiểm soát được tốc độ của mình. 
Cậu lao vào nhà như một cơn lốc,mọi người ai cũng ngỡ ngàng,mẹ Tuấn Kiệt từ trên phòng đi xuống,nhìn thấy tay cậu chảy máu bà hốt hoảng bảo người làm lấy bông băng cầm vội lấy tay cậu. 
Tuấn Kiệt gạt tay ra rồi chất vấn: 
"Tại sao,tại sao lại đến gặp bố mẹ cô ấy!,con đã nhún nhường rồi sao bố mẹ còn không hài lòng,con thật thất vọng về hai người "nói rồi cậu quay người rời đi va phải bố cậu vừa đi về. 
Ông quát:"mày vì một đứa con gái mà bỏ nhà đi,hỗn láo như vậy,tao đã chuẩn bị lễ đính hôn rồi,ngoan ngoãn ở nhà cho tao,bỏ ý định đi tìm con bé ấy đi ",ông sai cảnh vệ lôi Tuấn Kiệt lên tầng,cậu phản kháng trong vô vọng và bị tịch thu điện thoại. 
Tuấn Kiệt trong phòng mà lòng như lửa đốt,cậu lo lắng cho cô,sợ cô lại suy nghĩ linh tinh. 
Còn về phần Anh Thư từ ngày về với bố mẹ cô trầm tĩnh nhốt mình trong phòng,dạo này cô thấy người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-song-nhan-cach/2826756/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.