Mặc dù một đòn vừa nãy đánh hụt, nhưng mà Hạ Liên vẫn không có nản chí. Mặc dù nội tâm đã chửi thề hơn trăm lần, nhưng kỳ thực hắn cũng không cảm thấy quá mức ngoài ý muốn. Năng lực của Yểm Thú có muôn hình vạn trạng, có một cái là thu nhỏ cũng không phải chuyện lạ lùng gì.
Chuyện mà Hạ Liên chú ý không phải năng lực thu nhỏ, mà là việc đám Yểm Thú vậy mà hỗ trợ nhau.
Yểm Thú, dù có tụ thành một đàn lớn, cũng sẽ chỉ lục đục với nhau. Thậm chí có thể ép buộc bọn chúng ngừng nội đấu, tuân theo mệnh lệnh đi chăng nữa, chúng cũng chỉ có thể đơn đả độc đấu. Cái này kỳ thực cũng là nguyên do chính mà trước đó Hạ Liên có thể chống chọi với một trăm con Yểm Thú mà vẫn còn lành lặn.
Bọn chúng căn bản không biết phối hợp.
Nhưng mà một khi biết phối hợp, độ nguy hiểm của đám Yểm Thú sẽ trực tiếp tăng lên vài cấp bậc. Hạ Liên cũng không còn dám nói bản thân nhất định có thể chống được đợt quái này mà không bị thương.
Nhưng dù là vậy, nên đánh vẫn là phải đánh. Hai tay nắm chặt trường thương, Hạ Liên trực tiếp chọn bừa một mục tiêu, xông lên. Đi tới nửa đường, toàn thân của Hạ Liên bỗng dưng phát ra ánh sáng loá mắt, sau đó… Biến mất.
Không sai, là trực tiếp biến mất. Đây không phải là tàng hình, chỉ đơn giản là tốc độ của Hạ Liên quá nhanh, cho nên tất cả đều không thể nhìn rõ được cử động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-phep-thuat-ky-si-dau-tien/3592977/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.