Chương trước
Chương sau
Chú vẫn khoẻ. Mà này, dạo này cháu có chú ý luyện kỹ xảo không đấy?

- Cháu có luyện nha!

Nghe thấy Trần Thương hỏi thăm chuyện này, Hạ Liên liền toát mồ hồi hột, vội vàng đáp lại.

Chuyện là hồi lần đầu đi tới đây, hắn có ở lại để được ông huấn luyện kỹ xảo chiến đấu hai tuần. Mãi cho tới bây giờ, Hạ Liên vẫn chưa thể quên được hai tuần tràn đầy ký ức đau thương đó.

Hai tuần ròng rã không ngừng bị đánh đã để lại bóng ma quá lớn trong lòng hắn…

Mặc dù sau hai tuần đó khả năng sử dụng vũ khí của các loại hình thái đều được tăng mạnh, nhưng mà Hạ Liên hoàn toàn không muốn đi huấn luyện lần nữa. Thật sự là quá kinh hoàng…

Bất quá, Hạ Liên muốn chạy, Trần Thương lại là căn bản không cho phép. Chỉ trong chớp mắt, ông liền đã đi đến trước mặt Hạ Liên, ngăn cản việc cậu chạy trốn.

Mặc dù Hạ Liên có thể nhìn được động tác của ông, nhưng mà cơ thể căn bản theo không kịp! Nhiều lúc Hạ Liên cũng tự hỏi liệu Trần Thương có thật là con người hay không.

Thật sự là tốc độ này quá nhanh! Nếu là không có ma lực tăng cường giác quan, Hạ Liên căn bản không bắt được bóng người của Trần Thương…

Kết quả cuối cùng là Hạ Liên bị Trần Thương lôi đến sân huấn luyện, bắt cậu phải đấu tập với ông.

Hạ Liên không còn cách nào khác, đành phải ứng chiến. Hắn hít sâu một hơi, đọc lên chú ngữ. Rất nhanh, một bộ giáp thuần đen đã bao phủ toàn bộ thân thể hắn.

- Completed. Model: Hollow. (Trống rỗng)

Ừm, câu này là Hạ Liên tự thêm vào. Hư Linh hiện tại không có ở trong thân thể hắn, cho nên hắn chỉ có thể tự lồng tiếng.

Còn về hình thái này thì là do Hạ Liên vô tình khai phát ra. Trong hình thái này, hắn không thể sử dụng ma pháp nguyên tố, nhưng bù lại thì hắn có thể sử dụng toàn bộ vũ khí của các loại hình thái khác.

Mặc dù nghe đổi phép lấy vũ khí thì không ổn lắm, nhưng nếu là dùng trong trường hợp như thế này thì thật sự là quá phù hợp.

Với lại, hình thái này cũng không phải hoàn toàn không dùng được ma pháp, chỉ là không dùng được ma pháp nguyên tố thôi.

Một số phép như “Bay” mà hắn học được từ Lưu Hải Đường vẫn là có thể dùng, bởi vì đó là ma pháp vô thuộc tính.

Ở phía đối diện với Hạ Liên, Trần Thương thì chỉ là nhẹ nhàng đưa tay ra một cái. Sau đó, một cây côn nhị khúc được tạo thành từ ma lực liền xuất hiện trong tay ông.

Đây chính là “Chúc phúc” ông nhận được với tư cách là Người hiệp lực của hơn mười vị thiếu nữ phép thuật. Với Chúc phúc này, ông có thể tụ tập ma lực trong không khí để tạo ra vũ khí.

Đây cũng chính là nguyên do ông có thể giết chết Yểm Thú dù không có ma lực trong cơ thể.

Hạ Liên vừa nhìn thấy cây côn nhị khúc trong tay Trần Thương liền kém chút trực tiếp bật phép bỏ chạy. Trong tất cả loại vũ khí Trần Thương từng dùng để đánh hắn, cây côn nhị khúc này là thứ hắn sợ nhất.

Chủ yếu là bởi vì Trần Thương dùng nó để đánh hắn nhiều nhất…

Bất quá, chuyện đã đến nước này, hắn muốn chạy cũng không được, đành phải cố gắng không để bản thân bị đánh quá thảm…

Thật ra nếu như Hạ Liên dùng ma pháp thì tuyệt đối có thể đánh thắng Trần Thương. Nhưng mục đích của cuộc đấu tập này là kiểm tra trình độ dùng vũ khí của hắn. Hắn mà dùng phép thì cuộc đấu sẽ trở nên vô nghĩa.

Ở một góc khác của sân huấn luyện, mấy thiếu nữ phép thuật khác đều tạm dừng việc đối chiến, cùng nhau quan sát cuộc đấu tập của Hạ Liên cùng Trần Thương. Vừa nhìn, các nàng còn thảo luận với nhau.

- Hình như đó là Hư Linh Kỵ Sĩ đúng không? Cũng gan thiệt, dám đánh với chú Thương luôn.

Một vị thiếu nữ phép thuật với mái tóc màu xanh lam nhỏ giọng nói. Nghe nàng nói như vậy, một thiếu nữ khác có tóc trắng che miệng cười khẽ.

- Không có đâu, là chú Thương bắt cậu ấy đấu đấy! Hình như chú ấy muốn thu cậu ấy làm đệ tử.

Các nàng sôi nổi thảo luận rất nhiều thứ, duy chỉ có việc Hạ Liên có thể thắng hay không là không thảo luận, bởi vì kết quả đã quá rõ ràng.

Về phần vì sao bọn họ đều biết tên Hạ Liên… Cái này thì cũng có nhiều nguyên do. Nguyên do thứ nhất đương nhiên là vì Hạ Liên là đứa con trai duy nhất trong tổ chức có thể biến thân.

Nguyên do thứ hai thì là do trang phục sau khi biến thân không giống ai của hắn. Những người khác dù có biến cỡ nào cũng phải lộ chút tay chân, hoặc chí ít cũng lộ mặt. Hạ Liên thì sao? Hắn trực tiếp che kín toàn thân.

Chuyện thứ ba thì như bọn họ thảo luận, là do Trần Thương có ý muốn nhận Hạ Liên làm đệ tử. Phải biết, Trần Thương đã làm việc ở đây hơn mười năm, số lượng thiếu nữ phép thuật được ông chỉ dạy không có năm trăm cũng có ba, bốn trăm người rồi. Danh vọng ông tích lũy được đã là rất lớn.

Người như vậy muốn thu Hạ Liên làm đệ tử thân truyền, những người khác đương nhiên sẽ chú ý đến hắn rồi.

Hạ Liên kỳ thực cũng muốn bái Trần Thương làm thầy. Mặc dù nếu làm vậy thì hắn sẽ bị ăn đập mỗi ngày, nhưng không thể không nói, thực lực thật sự là tiến bộ rất nhanh chóng.

Bất quá, dù có muốn bái ông làm thầy cũng phải đợi xong cuộc chinh phạt này đã. Nếu như có thể sống sót trở về liền bái ông ấy lài sư phụ…

Ặc, hình như hắn vừa tự cắm flag…?

Hạ Liên: …

Kết quả của cuộc đấu tập hoàn toàn không có bất ngờ. Hạ Liên dùng ra đủ loại vũ khí đều không có chặn được cây côn nhị khúc của Trần Thương. Dù là có lớp giáp ở ngoài, Hạ Liên vẫn là bị đánh đến đau nhức toàn thân…

Trần Thương nhìn Hạ Liên nằm trên đất, gật đầu nói.

- Không tệ, xem ra không có bỏ việc luyện vũ khí.

Hạ Liên trợn trắng hai mắt. Hắn sớm đã biết sẽ có ngày hôm nay, đương nhiên không dám bỏ bê luyện tập…

Dù sao hắn không muốn Trần Thương lại dùng phi đà đánh với hắn…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.