“Miệng cháu toàn là sữa.” Cố Tiểu Đồng đưa tay lau má và lau miệng cho Thước Thước.
Thước Thước cười khúc khích.
“Đừng nhúc nhích.”
“Dạ.”
“Xong rồi, lại đây đeo giày nào.”
“Không đeo.”
“Không đeo thì cháu muốn làm gì?”
Cố Tiểu Đồng vừa hỏi xong thì Thước Thước đã bò dậy, vừa bò vừa chơi, cô bé không quản nữa mà cúi đầu thu dọn đồ chơi và sách truyện cổ tích của cậu nhóc, sau đó ngồi trên thảm đọc sách.
“Tiểu Đồng.” Giản Nhất gọi từ phòng bên cạnh.
“Chị ơi, em đang trông Thước Thước.” Cố Tiểu Đồng đáp.
“Ừ, em vất vả rồi, chị còn mấy bài thi chưa chấm xong, em trông Thước Thước một lát nhé.”
“Cảm ơn bé con.”
“Không có gì ạ.”
Giản Nhất ngừng nói chuyện, Cố Tiểu Đồng buông sách xuống trông chừng Thước Thước bò quanh phòng. Đôi mắt đen láy của cô bé đảo một vòng quanh phòng thấy không có gì nguy hiểm mới không quản cậu nhóc nữa. Nhớ tới chuyện mình đã học được của bạn học đan sợi tơ hồng, bây giờ đã được một nửa, cái này làm xong sẽ cho Thước Thước mang, nên lập tức lấy trong cặp sách ra tiếp tục đan móc.
Thước Thước vốn đang bò quanh, nghe thấy tiếng dì lục cặp sách, lập tức bò tới đưa tay túm lấy cặp của Cố Tiểu Đồng.
“Đừng kéo.” Cố Tiểu Đồng nói.
“Kéo.” Thước Thước giật mạnh.
“Đừng giật mạnh!” Cố Tiểu Đồng lấy lại cặp sách đặt lên đầu tủ, ngoài tầm với của Thước Thước.
“Dì, lấy.”
“Không cho.”
“Lấy.” Thước Thước đã rất nặng, bò lên người Cố Tiểu Đồng muốn nắm lấy sợi len của cô bé.
Cố Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-hai-muoi-tam-tuoi/1790985/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.