“Chị.” Cố Tiểu Đồng thắc mắc gọi một tiếng.
Giản Nhất nháy mắt hoàn hồn.
“Giản Nhất.” Lạc Nham kinh hỉ đứng dậy bước đến chỗ cô.
Tần Hữu Bân cũng đứng dậy, nhìn Giản Nhất.
Tưởng Tiếu Tiếu trông thấy hành động của Tần Hữu Bân, cô ấy đứng lên theo. Hơn nửa năm mới gặp lại, dường như Giản Nhất lại càng xinh đẹp và trầm tĩnh hơn trước vài phần, sức hút nổi bật mê người, thậm chí là con gái cũng phải nhìn nhiều thêm mấy lần.
“Giản Nhất, cậu đến rồi.” Tần Hữu Bân và Tưởng Tiếu Tiếu đồng thời chào hỏi, thần sắc có chút mất tự nhiên.
Giản Nhất mỉm cười: “Thật trùng hợp, các cậu cũng ở đây à.”
Ánh mắt Tần Hữu Bân vẫn chưa rời khỏi Giản Nhất, Tưởng Tiếu Tiếu bên cạnh lại có chút câu nệ.
Lạc Nham đi đến xách quà tặng giúp cô, anh cười hỏi: “Em mua?”
“Cũng không phải mua cho anh, vui cái gì chứ?” Giản Nhất trêu chọc.
Nụ cười của Lạc Nham vẫn không đổi: “Dù sao cũng xách đến nhà anh mà, em vất vả quá.”
“Không vất vả.”
“Đến đây bằng cách nào?”
“Chạy xe đạp điện.”
“Sao không gọi cho anh để anh đến đón?”
“Không cần đâu mà.”
Hai người đứng trước cửa nhỏ giọng nói chuyện, giữa hai người nổi lên một tầng không khí ngọt ngào khiến thím Khâu phải giật mình, Tần Hữu Bân thất thần, Tưởng Tiếu Tiếu di chuyển ánh mắt quan sát biểu tình của Tần Hữu Bân.
“Ai ui, Tiểu Đồng, Giản Nhất tới hả.” Lúc này, ba Lạc Lỗi từ trên lầu bước xuống nhìn thấy Cố Tiểu Đồng, giọng nói hồn hậu mang theo vui vẻ.
“Cục đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-hai-muoi-tam-tuoi/1790969/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.