Vòng thi đấu thứ tư, Từ Triết Vĩnh yên lặng ngồi bên cạnh theo dõi ván cờ của Giản Nhất, không biết do đấu thủ kỳ nghệ không tinh hay quá căng thẳng khi phải đấu với một người đẹp, dù sao Từ Triết Vĩnh vẫn chưa nhìn ra trình độ của Giản Nhất thì cô đã thắng trận này.
Từ Triết Vĩnh nghi hoặc quan sát Giản Nhất, cô lễ phép mỉm cười với hắn, sau đó ký vào danh sách thăng cấp như thường lệ của CLB cờ vây.
“Giản Nhất, chúc mừng em lại thắng lần nữa.” Nhóm trưởng mừng rơn.
Giản Nhất cười gật đầu: “Cảm ơn nhóm trưởng.”
Nguyên Lị đang ngồi một bên đọc sách dạy cờ vây, nghe vậy bật dậy chạy tới: “Giản Nhất, xong rồi hả?”
“Ừ, đi luôn chưa? Mình đói bụng quá, chúng ta đi ăn canh bún huyết vịt đi.”
“Đi.”
“Chờ một chút.” Nhóm trưởng gọi Giản Nhất lại.
Nguyên Lị và Giản Nhất đồng thời quay đầu lại, nhóm trưởng thẹn thùng nói: “Anh cũng muốn ăn canh bún huyết vịt.”
Hai người nhìn nhau một cái, sau đó cười rộ lên cùng nói: “Đi thôi, đi cùng nhau đi ạ.”
Nhóm trưởng vội đáp: “Được, được, được.”
Đối diện đại học đế đô có một phố ăn vặt, ở đó canh bún huyết vịt khác hoàn toàn với bún huyết vịt Kim Lăng, dùng huyết vịt ngâm sau đó luộc chín, cho thêm giá đỗ, đậu hũ ky, rau sống tùy thích, hương vị rất ngon đặc biệt, được rất nhiều sinh viên ở đại học đế đô ưa chuộng.
Cả bữa ăn Giản Nhất và Nguyên Lị lại nghe nhóm trưởng “mở họp”, truyền đạt về tin tức của cuộc thi cờ vây. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-hai-muoi-tam-tuoi/1790963/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.