Mẹ Giản nói xong, dùng ánh mắt ôn hòa ý vị nhìn cô, Cố Tiểu Đồng cũng học theo ngẩng đầu chuyên chú nhìn cô.
Giản Nhất giật mình, vội vàng nói: “Không có, con không có yêu đương.
“Không có?”
“Không có mà.”
“Nói thật không?”
“Thật đó mẹ.”
Từ lâu mẹ Giản đã rất tín nhiệm Giản Nhất, nghe cô khẳng định như vậy không khỏi nghi ngờ mình suy nghĩ quá nhiều, có lẽ Giản Nhất thật sự chỉ đi mua bút lông mà thôi. Bà dời mắt, dịu dàng cười: “Vậy được, con với Tiểu Đồng ngủ sớm đi.”
“Vâng ạ.”
“Ma ma ngủ ngon.”
Mẹ Giản mỉm cười hôn lên trán cô bé, chúc Giản Nhất ngủ ngon rồi ra ngoài đóng cửa phòng lại.
Giản Nhất thở phào nhẹ nhõm.
Ngày hôm sau khi Giản Nhất gặp lại Lạc Nham, anh muốn nắm tay thì bị cô trừng mắt nói: “Hôm qua mẹ em nghi ngờ rồi đấy.”
“Nghi ngờ cái gì?”
“Nghi ngờ em đang yêu đương với bạn học.”
“Em cũng đâu yêu đương với bạn học, mà là yêu anh.” Lạc Nham cười ranh mãnh.
“Anh nghiêm túc đi.” Giản Nhất nổi nóng.
Lạc Nham lập tức nghiêm túc lại: “Anh hiểu.”
“Hiểu cái gì?”
“Em sợ mẹ em chưa thể chấp nhận anh.”
Giản Nhất gật đầu.
“Không sao, đợi em nguyện ý công khai, đợi em cảm thấy anh đủ tư cách anh sẽ tới gặp bà ấy.
Giản Nhất ngước mắt nhìn anh, Lạc Nham mặt mày tuấn lãng, ánh mắt thâm tình hỏi cô: “Như vậy được không?”
“Vâng.” Giản Nhất gật đầu, trong lòng trào ra một tia vui mừng.
Đúng lúc này mẹ Giản từ trên lầu hai đi xuống, Giản Nhất và Lạc Nham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-hai-muoi-tam-tuoi/1790958/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.