Giản Nhất xấu hổ nhìn qua mẹ Giản một cái, nói vào điện thoại: “Đinh cùng bàn, nói chuyện tử tế, đừng có gào nữa.”
Mẹ Giản nghe thấy là Đinh cùng bàn mới hơi yên tâm.
“Giản Nhất!” Đầu bên kia Đinh cùng bàn lại hét to thêm cái nữa.
“Rốt cuộc là chuyện gì?”
Cô vừa dứt lời, bên kia đã truyền đến tiếng khóc của cậu ta: “Giản Nhất, hu hu hu…Cảm ơn cậu, cũng nhờ cậu thay đổi cuộc đời tôi, hu hu hu…”
“Sao vậy, sao lại khóc?”
“Tôi, tôi, tôi…” Đinh cùng bàn khóc mãi không nói thành câu.
“Cậu làm sao?”
“Có điểm thi đại học rồi.”
Tim cô chợt lạnh đi: “Đinh cùng bàn, cậu thi không đậu à? Không sao, cậu nói cậu đã chuẩn bị tốt tâm lý để học lại mà?”
“Không phải.” Cậu ta nói trong tiếng khóc.
“Thi đậu cao đẳng?”
“Không phải.”
“Vậy là cái gì? Cậu nói nhanh đi.” Giản Nhất cũng phải nóng nảy.
Mẹ Giản đứng một bên quan sát lo lắng nhìn theo. Đinh cùng bàn này ngày thường vẫn rất thích nói chuyện, bây giờ nói cái gì cũng không thể hiểu.
“Tôi, tôi, tôi vượt qua điểm của năm ngoái bằng ba môn.” Nói xong lại khóc tu tu.
“Vượt qua điểm năm ngoái bằng ba môn?” Giản Nhất giật mình hỏi lại.
“Tôi hơn năm ngoái bốn mươi hai điểm, hu hu hu…”
Giản Nhất sửng sốt, ngay sau đó bật cười ha hả: “Tốt quá, thật sự rất tốt, đây là chuyện tốt mà, khóc cái gì hả.”
“Vui quá nên khóc, Giản Nhất tôi quá yêu cậu, cả nhà tôi lát nữa sẽ đến tặng quà cảm ơn cậu.”
Huyệt thái dương cô bỗng nhảy lên hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-hai-muoi-tam-tuoi/1790949/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.