Giản Nhất và Lạc Nham chấn động.
Hầu San San không cho là đúng, ngồi vắt chân chữ ngũ xinh đẹp, Giản Nhất lập tức đẩy cửa muốn xuống xe.
“Giản Nhất.”
“Chị, chị làm gì vậy?”
Hai người đồng thời lên tiếng, Giản Nhất nhìn thẳng vào mắt Hầu San San: “Không phải cô muốn theo đuổi sao? Tôi chừa không gian cho đấy, ở lại đây làm bóng đèn làm gì.”
Lạc Nham tỏ vẻ không vui.
“Chị, đừng thế, em nói giỡn thôi mà.” Hầu San San khoác lấy tay cô, nói giọng cợt nhả.
Giản Nhất nghiêm mặt: “Hầu San San, đừng lấy tuổi trẻ và sự phù phiếm của bản thân ra làm cớ để nói những câu vớ vẩn. Một câu nói đùa, đối phương đồng ý thì đó là trò đùa, còn không người ta chỉ cho rằng cô không tôn trọng và thiếu tố chất.”
Lạc Nham sửng sốt.
Cánh tay Hầu San San cứng ngắc, đáy mắt xẹt qua tia bi thương, im lặng cúi đầu.
Lúc này Giản Nhất mới ý thức được lời nói của mình có hơi nặng nề, ngước mắt lên nhìn về phía Lạc Nham.
Anh chỉ mỉm cười nói: “Xe chạy nhé.”
“Được.” Giản Nhất đóng cửa xa lại lần nữa.
Dọc đường đi Hầu San San không nói chuyện, sau khi đến Like.Giản, Lạc Nham và Giản Nhất đi vào quan sát một lúc mới di chuyển sang tiệm hai tầng, ngồi dưới tán ô che nắng trước cửa hàng nói chuyện, Hầu San San vẫn luôn theo sát Giản nhất suốt quãng đường đó.
“Ngồi đi.” Giản Nhất nhắc nhở.
Cô nàng ngoan ngoãn ngồi trước mặt Giản Nhất, cô đành phải ôn hòa hỏi: “San San, thích ăn bánh ngọt không, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-hai-muoi-tam-tuoi/1790947/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.