Tìm cô để làm gì?
Giản Nhất ngẩn ra một lúc, quay đầu lại chạm vào ánh mắt của Lạc Nham, Tần Hữu Bân thấy vậy liền sốt ruột gọi cô: “Giản Nhất!”
Cô lần nữa quay lại nhìn cậu ta, Tần Hữu Bân khá nôn nóng, tựa hồ như chỉ cần đợi một phút, chuyện nghiêng trời lệch đất nào đó sẽ xảy ra.
“Chuyện gì vậy?” Giản Nhất hỏi đầy nghi hoặc.
Tần Hữu Bân không mở miệng.
“Không thể nói ở đây?”
Tần Hữu Bân gật đầu.
“Vậy được, chúng ta tìm chỗ nào rồi nói.” Giản Nhát mỉm cười thoải mái.
Tần Hữu Bân lập tức vui mừng, ngược lại Lạc Nham khá sửng sốt.
Vừa rồi mẹ Giản thấy Lạc Nham và Giản Nhất đều ở đây, nên bà đã đi vào trong tiệm trước, Giản Nhất đặt Cố Tiểu Đồng xuống, xoa khuôn mặt nhỏ: “Vào tiệm tìm mẹ nhé.?”
“Được ạ.” Thấy cô bé chạy vào trong tiệm rồi, Giản Nhất mới đi theo Tần Hữu bân.
“Giản Nhất.” Lạc Nham vươn tay kéo cô lại.
Tần Hữu Bân cứng người, ánh mắt của cậu ta và Lạc Nham đều tập trung trên người cô, chất chứa sự thấp thỏm lo lắng.
“Sao vậy?” Giản Nhất quay lại hỏi anh.
Lạc Nham vẫn nhìn cô chăm chú, khuôn mặt anh tuấn có chút bất an.
“Sao vậy?” Giản Nhất hỏi lại.
Anh nhìn thẳng vào mắt cô, Giản Nhất đang mặc chiếc áo trắng ngắn tay, khuôn mặt nhỏ càng thêm trắng nõn, thần sắc tuy mệt mỏi nhưng vẫn rất xinh đẹp, đặc biệt là cặp mắt kia, vừa trầm tĩnh lại có chút nghịch ngợm, khi thì thông tuệ, khi lại ấm áp lạ thường. Nội tâm cô phải tốt đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-hai-muoi-tam-tuoi/1790939/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.