“Mấy người là ai?” Giản Lệnh Hoa run giọng hỏi.
“Bọn họ tới đòi nợ.” Giản Nhất.
Mẹ Giản ngẩn người.
Giản Nhất bình tĩnh hỏi năm người áo đen: “Có mang theo giấy nợ hoặc chứng từ khác không?”
“Mang theo.”
“Cho tôi xem một chút, nếu không có nhầm lẫn gì tôi sẽ chuyển khoản cho các anh ngay.”
…
“Đi.”
Chờ năm người đàn ông mặc đồ đen đi khỏi, mẹ Giản bị dọa mềm nhũn chân.
Giản Nhất nhanh chóng đỡ bà: “Mẹ có sao không.”
Mẹ Giản lắc đầu: “Không sao.”
Giản Nhất cười cười: “Mẹ đừng nhìn họ mặc đồ như vậy mà bị dọa, bọn họ cố tình làm vậy chủ yếu là vì để đòi nợ, miễn là trả xong nợ thì sẽ không có chuyện gì.”
Mẹ Giản vẫn còn sợ hãi không thôi.
Giản Nhất đã bế Cố Tiểu Đồng lên xe một lần nữa, quay đầu nói: “Đi thôi mẹ.”
Giản Lệnh Hoa lúc này mới định thần lại, nghiêng người ngồi lên xe đạp điện, bàn tay bà nắm lấy vạt áo của Giản Nhất. Nghĩ tới số tiền vay ngân hàng vừa đến tay ngày hôm qua, hôm nay Giản Nhất đã lấy ra làm bà có chút lo lắng, nhưng vừa thấy dáng vẻ bình tĩnh của cô, bà tự biết chính mình thật sự không bằng con gái.
Giản Nhất chuyên tâm chạy xe đạp điện, rất nhanh đã tới phố đại học.
Sau khi ba người đến Like.Giản, quyết định để Tiểu Chu và Vương Miễn ở lại tiếp tục trang trí mặt tiền cửa hàng, Giản Nhất cùng Giản lệnh Hoa mang theo Cố Tiểu Đồng đi đăng ký giấy chứng nhận sức khỏe, chuẩn bị khai trương cửa tiệm.
Từ khi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-hai-muoi-tam-tuoi/1790901/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.