Dù thế nào thì VũChiêu Ngọc cũng không nghĩ là giữa ban ngày ban mặt lại có người dám bắt cóc ngoài đường, quả thật như báo chí viết an ninh trật tự Đài Loanthật bại hoại. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thật đúng là không thểtin được.
Đáng chết! Rốt cuộc là người nào dám?
Khi anhđuổi theo, Vũ Tĩnh còn chưa ra tới cổng thì xa xa đã trông thấy mộtchiếc xe. Người trong xe kéo Vũ Tĩnh, nghênh ngang rời đi. Căn bản anhkhông kịp chạy theo, muốn gọi cứu mạng, nhưng ở nơi này người ở thưathớt, vì vậy anh quyết định lên xe đuổi theo.
Vừa theo dõi chiếcxe Benz đen vừa gọi điện thoại thông báo cho cha mẹ Vũ Tĩnh, tiếp theoanh tìm người trợ giúp. Trước mắt vẫn chưa xác định được an nguy của VũTĩnh, tạm thời anh không muốn báo cảnh sát. Dọc theo đường đi vẫn rấtthuận lợi, nhưng tiến vào nội thành lại bị kẹt xe, anh chỉ có thể tứcgiận mà nhìn chiếc xe chạy mất. Đập mạnh tay vào tay lái, tinh thần anhsa sút không thôi. Cuối cùng, anh trở về nhà họ Vũ, sẽ có nhiều ngườigiúp đỡ.
Phòng khách nhà họ Vũ đông đủ mọi người, bà nội, vợchồng Vũ Chấn Kỳ, Vũ Chiêu Huấn và vợ chồng Phương Đại Phúc, ai cũngcùng tâm trạng lo lắng.
"Tiểu U đâu? Sao lại không thấy?" Bà nội chống cây trượng, nhìn mọi người.
Vũ Chiêu Huấn cầm ly trà, nhàn nhã dựa người vào tay vịn cầu thang, tròngmắt sâu đen như không thấy đáy thoáng qua tia lửa nhỏ, trong bụng cóchút sáng tỏ, có lẽ đây là trò của dì U. Dựa vào bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-det-mong/2211515/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.