Trời xanh, mây trắng,...
Hôm nay là ngày cuối cùng Levy đi thi để hoàn thành chương trình năm nhất của mình tại Hogwarts.
Từ khi có mảnh hồn dễ thương của Tom bé nhỏ bên cạnh, cô đột nhiên cảm thấy bản thân làm gì cũng có tinh thần hơn hẳn.
Đến cả bộ môn độc dược của giáo sư Snape trước giờ luôn là cửa ải lớn với Levy, cũng được cô thoải mái mà thông qua với thành tích tốt vô cùng.
Môn phù chú của thầy Flitwick thì Levy hoàn thành với số điểm tuyệt đối.
Phải nói là sau khi thực hiện cú ếm bùa cuối cùng để được kết quả đó, giáo sư đã nhìn Levy nồng cháy tới nỗi cô muốn khóc thét ma ma. Cô hẳn là vẫn chưa quên, vị giáo sư này đã từng từng nung nấu ý tưởng muốn đem cô ra mổ xẻ nghiên cứu đấy.
Còn môn bay của cô Hooch, Levy hoàn thành bài bay lượn của mình thì liền được cô ấy mời gọi tham gia vào đội Quidditch để phát triển tốt hơn tài năng của bản thân.
Trước khi Levy rời sân cỏ, bà ấy còn vỗ vai cô gái nhỏ tâm sự một phen, nói cái gì đó tin chắc rằng cô sẽ là một tầm thủ chuyên nghiệp trong tương lai, bla...bla...
Cô Hooch nói chuyện với Levy một hồi liền giống như gặp tri kỉ, nói nhiều tới nỗi tai cô muốn ù đi, nhưng vì bà ấy là giáo sư, nên Levy chỉ có thể ngơ ngác nghe hết từ đầu đến cuối.
Cùng lúc đó ở trong lòng cô, hình tượng một cô Hooch đẹp trai, soái tính từ khi cô còn coi phim về Harry Potter ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-benh-than-kinh/219271/chuong-29.html