Kết thúc đêm Halloween, Levy được giáo sư Snape tự mình đưa về phòng sinh hoạt chung, một phần là do ông ấy là chủ nhiệm nhà Slytherin, một phần là ông ngỏ ý với Dumbledore điều này.
Cụ Dumbledore thoải mái đồng ý, Snape đột nhiên biết san sẻ làm vị hiểu trưởng này khá bất ngờ và cảm thấy thú vị.
Sau khi Levy và Snape rời đi, cụ nhanh chóng xử lí hiện trường và cũng sắp xếp đưa ba chú sư tử nhỏ về nhà chung Gryffindor.
Trên đường trở về Slytherin...
Levy cúi thấp đầu, kéo dãn khoảng cách với giáo sư Snape đằng trước.
Tiếng bước chân của hai người, một lớn một nhỏ lồng vào nhau, đánh lên vách hành lang, lưu lại dư âm vang vọng đi vọng lại.
Không khí có chút tịch mịch...
Snape dẫn đầu đi qua một ngã rẽ, bên chân bị thương khiến ông đi lại có chút khó khăn.
Cả hai cứ đi như vậy, Levy cứ ngỡ sẽ vẫn duy trì sự yên tĩnh này cho đến khi cô vào thẳng kí túc xá, nhưng giáo sư Snape đã mở lời trước.
"Ngày đó xin lỗi trò"
Levy giật mình ngẩng đầu, đôi mắt bé nhỏ không giấu được sự bất ngờ.
Bậc thầy độc dược, chúa tể độc miệng, ngoan cố, người đàn ông si tình đáng thương...Severus Snape xin lỗi cô?
(」゜ロ゜)」
Levy mấp máy môi:
"A...cái đó...ha ha"
Snape dừng lại, ánh mắt sắc bén dịu xuống, nhìn đứa bé chỉ cao đến eo ông, cứng ngắc đặt tay lên tóc Levy, trúc trắc xoa đi xoa lại. Ông nghe Promfrey nói những đứa trẻ thích được người lớn làm như thế này.
Mắt Levy trợn càng lớn hơn, tránh tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-benh-than-kinh/219265/chuong-23.html