"Bùm!!"
Quả cầu nổ tung, tiếng vang sánh ngang với một bùa nổ thứ thiệt.
Hagrid nháy mắt kéo Levy lại gần, ngồi thụp xuống, che chở cô trong lòng, chòm râu dày nặng của ông ấy cọ lên mặt làm cô cảm thấy ngứa ngứa.
Đợi mãi không thấy tiếng gì gọi là có vẻ có thương tích, Levy chịu không nổi tò mò mà vén chòm râu của Hagrid sang hai bên, đôi mắt ngó nghiêng.
Ngó một phát, điều đầu tiên làm Levy choáng ngợp là một loạt tấm khiên màu bạc phát ra từ đầu đũa phép của các giáo sư.
Này to to nhỏ nhỏ, trong đống khiên phép có lẽ cái của cụ Dumbledore là đẹp nhất, trên đó thấp thoáng cô còn nhìn thấy họa tiết nữa.
Còn cái xấu nhất...khụ...Levy vô tình chạm vào đáy mắt lạnh lẽo của giáo sư Severus Snape liền rụt rụt cổ lại.
Giáo sư Snape công nhận y chang nguyên tác, lạnh lẽo đến vậy, đáng sợ đến vậy,...
Sự choáng ngợp về mấy tấm khiên trong Levy bị vị giáo sư nào đó đánh nát, lúc này cô mới để ý hệ quả mà quả cầu pháp thuật màu xanh mà vô để lại.
Hmm...
Nói sao nhỉ?
Đẹp lắm á! (つ✧ω✧)つ
Quả cầu màu xanh vỡ tung, bung tỏa ra toàn bộ văn phòng hiệu trưởng là một lớp bụi mịn cùng màu lấp la lấp lánh, y như kim tuyến vậy. Chưa hết, lớp bụi này còn quyện lại với nhau, xếp thành muôn màu muôn vẻ các sinh vật dưới nước, "bơi" khắp văn phòng.
Trong đó còn có một con rắn nước nhỏ bơi một cách duyên dáng lại gần Levy, tinh nghịch lượn qua mái tóc màu nâu ngắn ngủn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-benh-than-kinh/219250/chuong-8.html