Sáng hôm sau, Nan Nan dậy sớm, xoa xoa đầu mình, Nan Nan cuối cùng cũng phát hiện ra,kí ức mới của nguyên chủ đến sau mỗi lần cô ngủ dậy,đồng thời,kí ức cũ cũng bị thay thế và mất đi. Lý do là tại sao?Nếu tất cả kí ức cũ của cô đều bị thay thế hết,vậy thì cô sẽ..
- Thái..tử..phiii
Nan Nan quay đầu lại nhìn Phong Lẫm Lẫm, cậu ta giận dữ đầy mình,mếu mặt nhìn cô
- Người được lắm,giả ốm trốn việc chứ gì? Người có tin,ta mách Vương ma ma là chậu hoa hôm đó là người làm bể không
Nan Nan chán nản thở dài, dùng đôi mắt thờ ơ nhìn Phong Lẫm Lẫm
- Mách hả, cứ thoải mái
Nan Nan định đi khỏi, Phong Lẫm Lẫm tiến đến kéo lấy vạt áo cô
- Thái tử nói rồi, nhiệm vụ của người là chơi với bổn quận vương,ngươi không sợ sẽ bị trói vào cột rồi đánh nở hoa sao
Nan Nan cười nhạt, mở to hai mắt nhìn cậu ta
- Quả quận vương thân mến,trước đó ta sẽ trói ngài vào,nhúng ngài vào đống phân sốt cà chua,vứt ngài vào rừng cho đám chó ăn đấy
Phong Lẫm Lẫm làm mặt xấu,đánh đánh Nan Nan vài cái
- Ngày mai bổn quận vương về rồi
- Ngài về vui vẻ
- Chả lẽ ngươi cũng giống bọn họ,coi bổn quận vương là công cụ sao?
Nan Nan sững người khi nghe câu này của Lẫm Lẫm, Nan Nan không muốn để ý,nhưng lại không thể không để ý, cô hiện tại luôn có sự đồng cảm rất lớn với những đứa trẻ bất hạnh,làm sao có thể không quan tâm chứ
- Ta..haiz..buối tối nay cho ngài đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-9-tuoi/1654655/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.