Lạc Hy đã mấy ngày liền bị ghẻ lạnh, cho dù cô ta có cố lại gần thái tử, hắn cũng thẳng thừng đẩy cô ra. Lạc Hy trong lòng vô cùng căm hận Nan Nan, tính trả thù nhưng đang trong tình cảnh này cô không thể làm gì cả. Còn Nan Nan, cô đang thả lỏng mình trong chiếc giường cả sáng vì tối qua thức rất khuya chơi với A Thi
- Nương nương, đến lúc phải dậy rồi, người đã ngủ lâu quá rồi ạ
- Tại mấy ngày nay tên thái tử thối kia không bắt ta học chữ nữa, cảm thấy thật thoải mái
- Hí hí, nương nương đúng là thông minh tuyệt đỉnh, chả mất quá lâu đã có thể tóm được Lạc thị đáng ghét đó
Nghe đến đấy, Nan Nan mới vùng dậy
- Kể ra cũng kì lạ, kể từ lúc đến đây.. à không, kể từ khi bị thương xong, tự dưng ta thấy mìn đầu óc linh hoạt hơn hẳn, đến chính ta còn không ngờ mình có thể vạch trần được Lạc Sườn một cách nhanh nhạy như vậy
Nan Nan nói xong, A Thi nhìn cô bé với ánh mắt ngơ ngác, khó hiểu
- Nương nương, từ trước tới nay người vẫn luôn thông minh như vậy mà, người luôn nhìn thấu được mọi tâm tư xấu xa khi chỉ cần lướt qua ánh mắt của đối phương, chỉ là hồi trước nương nương quá lương thiện, không bao giờ dám ra mặt kêu oan cho mình mà chỉ ngồi im nhẫn nhịn, còn sau khi bị thương, nô tỳ thấy nương nương đã chủ động và mạnh mẽ hơn rất nhiều, nô tỳ rất vui
Nghe A Thi nói xong, Nan Nan cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-9-tuoi/1654614/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.